THÚY KIỀU VỚI KIM TRỌNG
Gột kiếp hồng nhan
vũng nước lầy
Sao còn sắp đặt tái
duyên đây
Thân hèn đã trải điều
thương xót
Đức mỏng thôi màng
chuyện đắm say
Những muốn trao mình
nơi cửa phật
Toan nhờ gửi phận chốn
am mây
Nể lòng người cũ
tình se lại
Nào có hay chi cảnh
mới này.
=====================
Thưa các bạn yêu
thơ!
Truyện Kiều của Nguyễn Du là một kiệt tác của văn
học nước ta.
Chúng ta vừa kỉ niệm 200 năm ngày mất của đại
thi hào Nguyễn Du. Để tỏ lòng tôn kính và ngưỡng vọng đối với nhà thơ thiên
tài, xướng họa tuần này xin mời các thi huynh thi hữu cùng tham gia họa vịnh Kiều.
Có thể Kiều tâm sự với các nhân vật như Đạm Tiên, Kim Trọng, Thúy Vân, Sở
Khanh, Tú Bà, Thúc Sinh, Hoạn Thư, Từ Hải... Hy vọng chủ đề này sẽ được anh chị
em trong cũng như ngoài CLB nhiệt tình hưởng ứng.
=====================
CÁC BÀI HỌA
1/ Dang Kich
THÚY KIỀU VỚI SỞ KHANH
Thân lươn đã chịu
cảnh bùn lầy
Nhắm mắt thôi đành
thoát khỏi đây
Ngưng Bích tàn canh
dòng lệ đắng
Sở Khanh múa mép
cuộc tình say
Ước ao hạnh phúc
thành hư ảnh
Hứa hẹn yên bình
tan khói mây
Lừa lọc buôn người
quân bất hảo
Ngàn năm miệng lưỡi
thế gian này.
===========
NÀNG KIỀU GẶP TỪ HẢI
Một kiếp hồng nhan
khổ thế này
Đời người trôi dạt
tựa như mây
Lầu hoa đã trải nào
đâu đắm
Gác tía từng qua
chẳng phải say
Trả nghĩa liều thân
vào chốn ấy
Buông tài đổi mạng
trở về đây
Anh hùng độ thế
luôn hào kiệt
Cứu thoát nàng ra
khỏi vũng lầy.
==================
3/ Hoa Muống Biển (Bài 2)
THÂN PHẬN NÀNG KIỀU
Trót lỡ sa chân vào
vũng lầy
Tú Bà muôn thuở ở
nơi đây
Lầu Ngưng Bích bán
thân tâm khổ
Họ Thúc Sinh làm vợ
dạ cay
Bạc Hạnh đưa đường
người dập gió
Sở Khanh dẫn lối kẻ
vùi mây
Giác Duyên cứu thế
người nương Phật
Thoát khỏi đời hoa
ở chốn này.
===========
4/ Lê Xuân Nhị
KHÚC BẠC MỆNH
Nhẹ dạ đành sa
xuống vũng lầy
Gương đời thống khổ
chính là đây
Còn chưa ráo lệ
than chồng mất
Đã phải ôm đàn tiếp
kẻ say
Nốt bổng não nùng
thân cát bụi
Cung trầm ai oán
phận bèo mây
Càng nghe "mặt
sắt" càng ngây ngất
"Bạc
Mệnh" là tên của khúc này.
===========
5/ Tống Quang
DUYÊN KIỀU BẠC PHẬN
Duyên Kiều bạc phận
đã sa lầy
Chuộc tội cho cha
gặp cảnh đây
Bạc Hạnh dừng chân
không mộng thắm
Tú Bà bước tới
chẳng mê say
Thân bèo nổi dạt
cùng sông nước
Dáng liễu lao đao
với gió mây
Tài hoa có một nào
ai sánh...
Tủi khổ bao phen số
kiếp này.
==================
6/ Tống Quang
(Bài
2)
NHÂN DUYÊN GIẢI HẬN
Biết mấy lần sa ở
vũng lầy
Nhân duyên giải hận
kể từ đây
Anh hùng Từ Hải
danh hào kiệt
Mỹ nữ Kiều nương vọng
sắc tài
Bốn mắt nhìn nhau
tình thắm thiết
Đôi tay nắm chặt
nghĩa càng say
Nhờ uy ân oán nàng
phân giải
Oan khuất lâu nay
thỏa dạ này.
=====================
7/ Tài Phí
KIM KIỀU TÁI HỢP
Thuyền quyên lỡ
phận chốn dơ lầy
Nghiệt ngã trông gì
tái hợp đây
Tủi nguyệt rầu hoa
tràn nỗi khổ
Dâng đàn rót rượu
cạn miền say
Lầu xanh muốn đẫm
dìm sông nước
Nhà thổ mong tàng
ẩn gió mây
Nghĩa cũ duyên thừa
xin kết lại
Chàng ơi có hiểu
chữ trinh này.
===========
8/ Nguyễn Bằng
KIỀU Ở LẦU NGƯNG BÍCH
Vì thương chữ hiếu
phải sa lầy
Nghiệt ngã thân
Kiều lạc tới đây
Biển Bắc hong tình
đau khoảng nhớ
Trời Nam chuốc cảnh
xót miền say
Hồn loang dưới
nguyệt chờ dâu bể
Mắt vọng lên ngàn
đợi gió mây
Trách phận ôm sầu
sao lỗi bước
Lầu xanh Ngưng Bích
tủi nơi này.
==============
9/ Cung Dương
THÚY KIỀU NIỆM PHẬT
Để cứu được cha
phải vướng lầy
Duyên tình tan vỡ
kể từ đây
Thúy Kiều buồn bã
như người dở
Kim Trọng rã rời
hệt kẻ say
Phận mỏng nổi trôi
trong bể khổ
Thân hèn phiêu bạt
giữa trời mây
Lầu xanh - vợ lẽ
vai con ở
Cửa phật nương thân
trọn kiếp này
===============
10/ Phạm Nguyên Tiên
BỞI CHỮ HIẾU
Bởi hiếu đưa chân
chốn vũng lầy
Tơ hồng se buộc nữa
gì đây
Sai thề ẩn bóng đời
dâu bể
Lỗi hẹn náu mình
phận gió mây
Nhạt phấn đâu mơ
tình thắm mãi
Phai hường chẳng
mộng nghĩa nồng say
Vấn vương buổi ấy
lời giao ước
Lòng có vui chi tái
hợp này!
===================
11/ Nguyễn Thị Tâm
XÓT KẺ HỒNG NHAN
Duyên trần bạc bẽo
hẳn là đây
Xót kẻ hồng nhan
tắm vũng lầy
Gửi phận lầu xanh
lìa mộng đẹp
Nương mình cửa Phật
lỡ tình say
Không đau gì sánh
bằng đau ấy
Chẳng tủi nào so với
tủi này
Bé họng kêu trời-
trời chả thấu
Thôi đành khát vọng
thả làn mây.
=================
12/ Nguyễn Thị Tâm
(Bài2)
CẢM BẼ BÀNG
Quằn quại thân lươn
ở vũng lầy
Tấm lòng trinh bạch
mất từ đây
Tơ hồng đứt đoạn
chìm dâu bể
Phận hẩm xoay vần
lạc gió mây
Tiếc bởi chàng Kim
tình đã thắm
Thương vì Từ Hải
nghĩa còn say
Mười năm có lẻ đời
trôi nổi
Cảm bẽ bàng ai gặp
lúc này.
================
13/ Nguyễn Thị Tâm (Bài 3)
ĐỜI DÂU BỂ
Cứu nạn cha em gặp
vũng lầy
Mưa vùi gió dập tấm
thân đây
Chàng Khanh trở mặt
bày tâm ác
Họ Mã lừa tình mặc
sức say
Vợ lẽ , con hầu tan
giấc mộng
Hoa vầy, nhụy bẻ
nhạt màu mây
Mười lăm năm ấy đời
dâu bể
Tài sắc mà chi khổ
thế này!
==================
14/ Nguyễn Thị Tâm (Bài 4)
KIM KIỀU TÁI NGỘ
Chuộc cha bán phận
đã sa lầy
Cứ tưởng chôn vùi
trọn kiếp đây
Sắc nước hương trời
cho kẻ đắm
Cầm kỳ thi hoạ để
người say
Nâu sòng mấy lượt
nương am Phật
Mày trắng bao lần
dập gió mây
Cảnh cũ tình xưa
ngày trở lại
Hồng nhan tri kỷ
nối duyên này.
================
15/ Nguyễn Thị Tâm (Bài 5)
TÁI HỒI KIM TRỌNG
Mới sạch bùn nhơ
thoát vũng lầy
Không đành tái hợp
với chàng đây
Hoa tàn chẳng ước
hương tình đượm
Ngọc nát đâu màng
lửa ái say
Những tưởng Tiền
Đường đem gửi phận
Đâu ngờ cửa Phật
ngắm nhìn mây
Người xưa cảnh cũ
vùi trong mộng
Lỗi đạo cùng ai ở
kiếp này.
===================
16/ Duc Le Xuan
TRÒN CHỮ HIẾU
Muốn chuộc đời cha
phải chịu lầy
Tơ lòng đứt đoạn
cũng từ đây
Hồng nhan sức mọn
trao dâu bể
Bạc phận thân gầy
gửi gió mây
Tôn Hiến, Tú Bà bao
kẻ gạt
Thúc Sinh, Từ Hải
mấy lần say
Đâu còn tiết nghĩa
dành Kim Trọng
Để kết tình duyên ở
chốn này!
================
17/
Ve
Phamhuu
BẾN ĐẬU
Vẫn có giọt trong ở
vũng lầy
Ông tơ bà Nguyệt
kết thành đây
Kẻ đà nếm trải thân
kia xót
Người cũng nhuốm
tràn phận ấy say
Nhiều lúc muốn về nhờ
đất Phật
Lắm khi mong đến
tựa cung mây
Chín chiều ruột đứt
còn xe lại
Thì để thuyền vui
đậu bến này
=================
18/
Sanh Mai
KIỀU LỖI HẸN
Hồng nhan khổ lụy
chốn dơ lày
Sao thể duyên cài
tái hợp đây
Gác tía không màng
mơ phận thắm
Lầu son chẳng giám
mộng tình say
Cứu Cha nào tiếc
nhầu hoa nguyệt
Thương bạn cũng
đành nhạt gió mây
Kim Trọng chàng ơi
xin lỗi hẹn
Kiếp sau dâng trọn
tấm thân này.
=====================
19/ Viên Lê
THÚY KIỀU VỚI KIM TRONG
Đà rút chân ra chốn
thụt lầy
Nể lòng mình lại
nối rồng mây
Vén thu giằng xé
vơi niềm tủi
Ong cũ hoa xưa cạn
lối say
Tái hợp duyên tình
thê thiếp đó
Lọ là chăn gối sắt
cầm đây
Đành thôi đổi lấy
tình tri kỷ
Hậu thế hay chi cái
kết này.
=====================
20/ Phạm Hồng Tự
NHỚ NGUYỄN DU
Tiếng khóc Nguyễn
Du vẫn vọng đây
Thương người tài,
sắc ngập bùn lầy
Tấm thân ngà ngọc
sa phường bợm
Ai oán cung đàn
tiếp kẻ say
Có phải dập vùi là
số mệnh
Hay chăng xô đẩy
cuộc đời này?
Đã hai thế kỷ văn
chương cụ
Kiệt tác Truyện
Kiều rực ánh mây.
==================
21/ Phạm Hồng Tự
(Bài 2)
THÂN PHẬN THÚY KIỀU
(Tập danh nhân vật)
Chẳng muốn Vương
ông* vướng vũng lầy
Nàng Kiều đành phải
bán mình đây
Qua tay Mã Giám và
Bà Tú**
Lại gặp Sở Khanh
cũng hội này
Về với Thúc Sinh
đòn ghen Hoạn***
Đến cùng Từ Hải
chửa nồng say
Ai ngờ sa bẫy Hồ
Tôn Hiến
Bỗng thấy Đạm Tiên
hiện trước mây...
-------
*Vương ông là bố
của THÚY Kiều
**Mã Giám Sinh và
mụ Tú Bà chủ "lầu xanh"
*** Hoạn Thư vợ của
Thúc Sinh
==================
22/ Trần Ngọc Hưng
KHÁCH MÁ ĐÀO
Lỡ bước sa chân
giữa vũng lầy
Tàn đêm vùi nguyệt
chốn nhơ đây
Hồng nhan phơi sắc
trong cuồng loạn
Phận liễu má đào
đắm đuối say
Thế cuộc nổi trôi
chiều gió cuốn
Sự đời phiêu dạt
đám dong mây
Tiếc thay kiều nữ
thân bèo bọt
Một kiếp đong đưa
tủi nhục này.
===================
23/ Thế Thành Nguyễn
NGÕ HẠNH
Truy đuổi lạc trôi
tới vũng lầy
Tơ tình hoảng loạn
dỗi về đây
Võ vàng đêm trắng
đâu còn mộng
Khắc khoải canh tàn
hết cả say
Lạc lõng lẻ loi nơi
đất phật
Lỡ làng quạnh quẽ ở
ngàn mây
Trời xui gặp gỡ nay
vời lại
Ngõ hạnh đìu hiu
cảnh rước này.
======================
24/
Nguyễn
Thế Thành (Bài 2):
KIẾP NẠN
Chỉ vì chữ hiếu
phải sa lầy
Chịu cảnh đêm mòn
héo hắt đây
Vàng võ hạ về đau
tủi xót
Guộc gày thu đến lệ
tràn say
Bao lần lẽ mọn nơi
mù khói
Mấy bận duyên hờ
lạc cõi mây
Rũ rượi tàn canh
buồn ảo não
Trần gian khổ kiếp
đoạ thân này.
=================
25/ Nguyễn Thế
Thành (Bài 3):
VẬN KIẾP
(Mỹ lục thanh)
Dỗi khóc người ta
vọng ở đây
Khổ thay đã vận
kiếp thân này
Đảo lừa Mụ Tú giăng
vào bẫy
Xảo trá "Chàng
Khanh" gạt vũng lầy
Cửa Phật kinh cầu
nương lũng núi
Cổng Đền tụng mõ
náu ngàn mây
Lặng cây mãi gió
đâu ngừng thổi
Rũ rượi Kiều nương
tức tưởi say.
=================
26/
Cố
Nhân
CHỐN LẦU XANH
Một bước sa chân giữa
vũng lầy
Lầu xanh liệu tính
chuyện sao đây
Đêm đêm ủ rũ chờ
ngày mới
Tối tối ê chề tiếp
kẻ say
Bướm chán ong
chường thân bọt biển
Hoa tàn nhuỵ héo
phận trăng mây
Tình duyên thử hỏi
còn chi nữa
Gạt lệ mà than: "tủi chốn này"
==================
27/ Nguyễn Mai
GẶP LẠI THÚY KIỀU
Cả nhà đoàn tụ kể
từ đây
Quên hết tháng năm
giữa vũng lầy
Nhà thổ gửi mình
cho lũ quỉ
Lầu xanh hiến xác
mặc bầy say
Chữ trinh mục rữa
trao hang sói
Hạnh phúc hẩm hiu
gửi gió mây
Kim Trọng sẵn sàng
cầu tái hợp
Thúy Kiều chấp nhận
số duyên này.
===============
28/ Nghĩa Đình Lê
KIẾP LẦU XANH
Bỏ lại tư gia tới
vũng lầy
Bán mình phiêu bạt
cũng từ đây
Lầu Xanh tiếp Sở*
oan thân phận
Ngưng Bích mong
Kim* oán chốn này
Lưu lạc bao nơi đau
dạ mẹ
Nổi trôi nhiều chốn
vẩn tầng mây
Một đời khổ hạnh
tình dang dở
Từ Hải sững người
nuốt hận say.
================
29/ Dang Kich (Bài 2)
THÚY KIỀU VỚI THÚC SINH
Mang kiếp phấn hoa giữa
vũng lầy
Mong chàng cứu thoát khỏi
nơi đây
Thương người lãng tử
rưng rưng lệ
Ngưỡng ái tình nhân ngây
ngất say
Thân phận đớn hèn vương
bóng tối
Cung đàn hờn
oán nhuốm màu mây
Thúc Sinh duyên hẩm dàn đâu khắp
Sao khéo trêu ngươi hoạt cảnh này.
================
30/ Tinh Nguyen
THÚY KIỀU
Hồng nhan bạc phận đoạn trường lầy.
Hiếu nghĩa thương cha mẹ đến đây.
Nếm vị lầu xanh dầy dạn đắng .
Chiêm mùi gác tía đủ đầy say.
Quay đi ngoảnh lại bao sương tuyết
Bảy nổi ba chìm bẩy gió mây .
Tài sắc mà chi Kiều rước họa.
Mười lăm năm khổ ải thân này.
================
31/ Dang Kich (Bài 3)
KIỀU VỚI HOẠN THƯ
Đã đẩy người ta xuống vũng lầy
Đoạn trường ô nhục chính là đây
Hờn ghen nữ giới màu hư thực
Nhẫn nhịn hoa nô phút tỉnh say
Tiệc rượu oái oăm lòng bão tố
Cung đàn ai oán lệ nhòa mây
Chồng chung chưa dễ ai chiều nhỉ
Có một Hoạn Thư tạc cảnh này.
==================
32/ Nghĩa Đình Lê (Bài 2)
CHỐN BÙN LẦY
Lắm kẻ làng chơi kéo tới đây
Lầu xanh dơ bẩn tựa bùn lầy
Tú Bà lớn tiếng che thân phận
Tôn Hiến ngây tình dạ đắm say
Kế hiểm dùng Kiều lo việc lớn
Mưu sâu ru Hải bỏ nơi này
Giang sơn một dải đời như đã
Chắp cánh bay cao đến tận mây.
===============
33/ Hồ Duy Diến
NỖI NIỀM CỦA THÚY KIỀU
VỚI THÚY VÂN
Báo hiếu lòng cam dấn vũng lầy
Mối tình Kim Trọng tính sao đây
Trâm trao ngọn cỏ mong hương đượm
Tình phụ chén thề dứt máu say
Chắp nối duyên em vui quạt ước
Chia ly phận chị luyến tờ mây
Ngậm cười chín suối thân bồ liễu
Đứt gánh xe tơ một lạy này.
==============
34/ Phạm Nguyên Tiên (Bài 2)
CHẲNG DÁM MƠ
Xô đẩy hồng nhan chốn sũng lầy
Ông tơ bỡn cợt chuyện gì đây
Chàng Kim nhẫn cỏ trao duyên thắm
Kiều nữ khăn thêu gửi nghĩa say
Tủi phận má đào nơi gió bụi
Hờn thân bồ liễu chốn mù mây
Biết mình đã nhuốm đời nhơ nhớp
Chẳng dám tình xưa nối lại này!
==================
35/ Tinh Nguyen
THÚY KIỀU
Hồng nhan bạc phận đoạn trường lầy.
Hiếu nghĩa thương cha mẹ đến đây.
Nếm vị lầu xanh dầy dạn đắng .
Chiêm mùi gác tía đủ đầy say.
Quay đi ngoảnh lại bao sương tuyết
Bảy nổi ba chìm bẩy gió mây .
Tài sắc mà chi Kiều rước họa.
Mười lăm năm khổ ải thân này.
================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét