CẢNH XƯA (Nguyễn Bằng)
Bây giờ nghĩ lại cảnh ngày xưa
Rau cháo thay cơm thấy cũng vừa
Vách đất mưa tràn manh liếp mỏng
Tranh kè nắng trải mái hiên thưa
Chăn màn lắm mảnh nhiều khi thiếu
Giường phản đông con mấy lúc thừa
Một thuở cơ hàn đâu tưởng hết
Nhắc hoài chuyện cũ khổ ai ưa.
5/12/2021
------------------------------
Phần bài họa của các
tác giả:
1/ Tài Phí
NHỚ CẢNH XƯA
Túng quẫn nông bần nhớ cảnh xưa
Lều tranh vách dựng cúi không vừa
Lang thang gió sớm lùa phên mỏng
Thánh thót mưa chiều lọt mái thưa
Duỗi dọc mền sương chân thiếu hụt
Nằm ngang chiếu đất mặt dư thừa
Gò lưng gánh khổ nghèo chưa vãn
Cháo loãng qua ngày bụng vẫn ưa.
-----------------
2/ Cung Dương
THỜI CHIẾN TRANH - BAO CẤP
Ngồi buồn nghĩ cảnh sống xa xưa
Bụng đói ngày ăn mấy cũng vừa
Buổi tối cả nồi khoai vẫn thiếu
Bữa trưa lưng rổ sắn không thừa
Sân vườn trống trải rào then thoáng
Nhà cửa xuề xòa vách liếp thưa
Bao cấp khó khăn, bom đạn Mỹ
Cháu con ôn khổ nó đâu ưa.
-----------------
MỘT THỜI GIAN KHỔ
Lạnh lẽo đêm nằm nhớ chuyện xưa
Bao nhiêu kỷ niệm nói cho vừa
Nhà nghèo cháo sắn sao vẫn thiếu
Cảnh khó cơm khoai cũng chẳng thừa
Đông đến ổ rơm chăn đắp mỏng
Hè về chõng mọt chiếu trải thưa
Nhiều đêm bụng đói sôi òng ọc
Sáng dậy đi làm dạ khó ưa.
-------------------
NHẮC CHUYỆN XƯA
Lâu rồi nay nhớ chuyện khi xưa
Cháo độn với rau mấy đã vừa
Nhà lợp tranh đồi cùng vách đất
Cửa che nứa mại với phên thưa
Ổ rơm chăn mỏng e không đủ
Chiếc chõng nan tre khó để thừa
Bao cấp một thời nay kể lại
Ôn nghèo nhắc khổ lắm người ưa!
-------------------
5/ Duc Le Xuan
NHỚ CẢNH NGHÈO XƯA
Giá lạnh đêm về nhớ cảnh xưa
Chăn đơn, chiếu mảnh đắp sao vừa
Vách tre, mái rạ khi dày mỏng
Sương đọng, gió lùa lúc nhặt thưa
Suốt tháng bạc tiền lo chẳng đủ
Quanh năm bố mẹ liệu đâu thừa
Nhà nghèo cháo loãng thay cơm bữa
Độn sắn ngày ngày hỏi có ưa!
----------------------
6/ Tống Quang
NGẪM CẢNH XƯA
Cuộc sống bây giờ ngẫm cảnh xưa
Gia đình của cải ít dư thừa
Cơm ăn lẫn độn đôi khi thiếu
Áo mặc chung nhau chẳng được vừa
Vách đất nhà tranh dày sát sạt
Tre đan cửa liếp hổng lưa thưa
Kẻ giàu khinh rẻ nghèo cùng khổ
Bình đẳng con người hết chỗ ưa.
------------------------
7/ Tinh Nguyen
NHỚ CẢNH XƯA
Lặng lẽ bồi hồi nhớ cảnh xưa.
Chân chim đến lớp khó khăn vừa.
Tuổi thơ vá đập quần đôi mảnh.
Lớp học tranh tre một túp thưa
Sắn gạc cơm gom nhà vẫn thiếu.
Ổ rơm chiếu rạ rét đâu thừa.
Cơ hàn nếm trải âu thời chiến.
Nhắc lại thôi mà chúng có ưa?!...
--------------------------
VẤT VẢ TRĂM CHIỀU
Trông cảnh bây giờ nhớ thuở xưa
Sắn khoai làm bữa mấy cho vừa
Con đông đói khát giường không chiếu
Cháu nhỏ cam sài gọi chẳng thưa
Tường đất rét về manh áo rách
Nhà tranh mưa dột nước dư thừa
Hỏi ai thấu hiểu lòng Cha Mẹ
Vất vả trăm chiều cay đắng chưa.
-------------------------
CHUYỆN THỜI XƯA
Ôn nghèo kể mãi chuyện thời xưa
Lớp cũ đìu hiu chả mấy vừa
Ghế học đòn tre kê khập khễnh
Tường xây gạch vỡ vít còn thưa
Nhiều khi bút hỏng ôm đầu mếu
Lắm bữa mực ôi khóc cũng thừa*
Nốt nhạc ngày thơ buồn trắc trở
Sao nào hát lại vẫn còn ưa.
*Mực pha phải nước bẩn bị thối...
-------------------------
10/ Cố Nhân
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Một thoáng bùi ngùi nhớ cảnh xưa
Gợi bao nhiêu chuyện mấy cho vừa
Sương giăng mỗi tối mền chăn mỏng
Gió thổi từng hồi tấm liếp thưa
Cơm độn sắn khoai luôn thiếu đói
Tem mua đậu cá lại dư thừa
Tình thương mẹ ủ đường kim chỉ
Vai áo đũng quần thật dễ ưa.
=================
11/ Dang Kich
KHỔ MÀ VUI
Ngồi buồn ôn lại lúc xa xưa
Nhạt muối vơi cơm vẫn thấy vừa
Xóm dưới, làng trên cây rậm rạp
Ngõ này, nhà nọ dậu lưa thưa
Cơm ăn áo mặc còn đang thiếu
Tình nghĩa thân thương lại có thừa
Tuy khổ mà vui ai cũng nhớ
Bây giờ nhắc lại mấy người ưa?
----------------------------
12/ Sanh Mai
LIỆU CÓ ƯA
Thổn thức đêm dài nhớ cảnh xưa
Nhà tranh vách đất lối đi vừa
Gió lùa tê tái tràn phên mỏng
Mưa hắt sụt sùi ngập liếp thưa
Cơm áo lo hoài sao chẳng đủ
Gạo tiền tính mãi vẫn không thừa
Nhiều khi nghĩ đến lòng trăn trở
Nghèo khó qua rồi liệu có ưa?...
--------------------
13. Nguyễn Thế Thành
NÃO NỀ CẢNH XƯA
(Bài 2)
Xa nhà cảnh lính não nề xưa
Lắm bữa vùi chăn bụng lửng vừa
Gạo túi bôi thì chừng vẫn thiếu
Rau rừng lót dạ cũng đâu thừa
Mưa dầm trú ngụ ăn trên võng
Nắng lửa tạm che ngủ chiếu thưa
Đói trệu nhường nhau cơm nắm bẻ
Nay buồn kể lại mấy người ưa.
--------------------------
14/ Viên Lê
VẪN THẤY HẠNH PHÚC
Cuộc sống cơ hàn cái cảnh xưa
Gian nan kể xiết mấy cho vừa
Mắt hoa đom đóm trời đông lạnh
Cơn gió dần sàng tấm liếp thưa
Đói rét, lửa hương thì chẳng thiếu
Ấm êm nhà cửa có dư thừa
Canh suông khéo nấu chàng ngon miệng
Ấm cật no lòng thiếp vẫn ưa.
---------------------------
15/ Cung Dương
TÌNH NGƯỜI QUÊ TÔI
(Bài 2 - Họa nương
vận)
Quê mình tập tục có từ xưa
Người lạ đến chơi ai cũng ưa
Thóc gạo mọi nhà tuy có thiếu
Tình thương chòm xóm vẫn dư thừa
Dân làng gặp khách vui chào hỏi
Lũ trẻ đụng già cúi bẩm thưa
Xã hội mấy nơi tâm được vậy
Cả tin nhẹ dạ dễ ăn lừa.
----------------------------
16. Hoa Muống Biển
THƯƠNG CHA KÍNH MẸ
(Bài 2)
Ngẫm lại mà buồn cái cảnh xưa
Ôn nghèo kể khổ cũng đâu thừa
Nhà bần gạo thiếu ăn không đủ
Giường nhỏ con đông ngủ chẳng vừa
Gió bấc từng cơn qua liếp mỏng
Mưa thâm mấy đợt lọt tranh thưa
Thương cha chịu một đời cay đắng
Kính mẹ hiền lành cả xóm ưa.
------------------------------
17. Nguyễn Thế Thành
NHỊN MIỆNG ĐÃI KHÁCH
(Bài 3)
Nhịn thôi đãi khách chuyện thời xưa
Chưa đủ mà sao cảm thấy vừa
Con đói đe roi - co rúm lại
Vợ thèm trừng mắt - dạ xin thưa
Nhà sau cạo cháy ăn chừng thiếu
Sảnh trước cụng ly cũng chẳng thừa
Chút mỡ còn dư bưng kín lọ
Đêm nằm cám cảnh kể đâu ưa.
------------------------------
18. Tống Quang
CON CHÁU NGON HIỀN
(Bài 2)
Bây giờ nghĩ lại cảnh khi xưa
Của cải gia đình chẳng có thừa
Tần tảo quanh năm mà vẫn thiếu
Siêng năng suốt tháng mới mong vừa
Ổ rơm chống rét luôn xem trọng
Nhà lá che mưa mãi thích ưa
Con cháu ngoan hiền và lễ độ
Ra đường phép tắc cứ chào thưa.
---------------------------------
19. Nguyễn Mai
NHỚ LẠI THỜI XƯA
Ngồi buồn nhớ cảnh khổ thời xưa
Bụng đói sắn khoai mấy cũng vừa
Bố mẹ đông con nên túng thiếu
Ông bà lắm cháu chẳng dư thừa
Mái nhà toàn lợp hom rơm mõng
Bờ vách được thưng phên nứa thưa
Đệm rạ, chiếu chăn bao tải dứa
Đông về hầu hết trẻ đều ưa.
------------------------------
20. Nhị Lê Xuân
KỶ NIỆM TRƯỜNG XƯA
Bồi hồi trở lại mái trường xưa
Kỷ niệm ùa theo ngỡ mới vừa
Bữa trực đêm dài đi đợi sáng
Hôm vào lớp muộn đứng chờ trưa
Tìm hoa ép vở chùm bông phượng
Tặng nhẫn lồng tay cọng lá dừa
Đã biết yêu rồi nhưng xấu hổ
Thư tình viết sẵn dám nào đưa!
-------------------------
21. Nguyễn Thế Thành
MỘNG XƯA
(Bài 4)
Lặng nhìn lớp cũ mái tranh thưa
Dẫu đói nhưng vui mấy chả vừa
Trăng sáng thay đèn ôn vấn hỏi
Mồng tơi tô mực viết bài ưa
Que tre - làm bút ghi trang sử
Nền đất - vở hay chép lũy thừa
Nhất quỷ nhì ma lưu luyến mãi
Ngẩn ngơ lạ nhỉ mộng về xưa.
-----------------------------
22. Huy Mien Nguyen
ĐẤT XƯA
Dựng mới ngôi nhà tại đất xưa
Lưu bao kỉ niệm kể đâu vừa
Tháng ba ngày tám dù no đói
Nghĩa vợ tình chồng chẳng nhạt thưa
Giã bạn lên rừng lương vẫn thiếu
Về quê khoán ruộng sản không thừa
Niềm tin kết quả cùng chung sức
Hạnh phúc vun bồi cảnh dễ ưa.
------------------------------
23. Phạm Hồng Tự
CẢNH NHÀ XƯA, NAY
Bồi hồi nhớ lại cảnh nhà xưa
Ọp ẹp người đông ở cũng vừa
Vách trát, mái gianh, kèo cột mảnh
Then cài, cửa liếp, dậu rèm thưa
Tiền nong gạo thóc luôn khan hiếm
Tình nghĩa yêu thương lại ắp thừa
So sánh bây giờ trời với vực
Mà sao tâm trí vẫn chưa ưa.
-----------------------------
24. Ve Phamhuu
KHÔNG QUÊN QUÁ KHỨ
Nào quên quá khứ chuyện xa xưa
Mặn ngọt chua cay biết có vừa
Mẹ đã cháy lưng tà áo mỏng
Cha đà mòn gót tấm vải thưa
Cháo rau chiều đến chưa hề đủ
Chăn chiếu về đêm cũng chẳng thừa
Cứ nghĩ để mà ơn dưỡng dục
Một thời cơ cực mấy người ưa.
------------------------------
25. Phạm Hồng Tự
CHUYỆN VUI ĐỜI LÍNH
(Bài 2)
Còn nhớ cái thời trai trẻ xưa
Bụng len cóng gạo vẫn cho vừa
Khi vào bộ đội chia ba bát
Đợi bữa liên hoan khá nhặt thưa
Có bận hai chàng sài sáu xuất
Đố thêm năm bánh cũng không thừa
Thường ngày rau mắm mà ngon miệng
Giờ đẫy thịt, tôm lại chẳng ưa.
-----------------------------
26. Hoa Muống Biển
MONG ĐỪNG
(Bài 3)
Ôn nghèo kể khổ có ai ưa
Nhắc lại giờ đây chúng bảo thừa
Hợp tác làm chung cỏ lại lắm
Xã viên góp sức lúa thì thưa
Một thời bao cấp lương không đủ
Lắm bọn quan liêu lậu chẳng vừa
Đổi mới soi đường kim chỉ lối
Mong đừng trở lại cảnh ngày xưa.
---------------------------
27. Tống Quang
Ở CẢNH XƯA
(Bài 3)
Tôi được sinh ra ở cảnh xưa
Nhà nghèo của cải ít khi thừa
Nếu mưa đổ xuống mành phên nát
Còn gió luồn qua mảnh cửa thưa
Suốt tháng mưu toan mong muốn đủ
Quanh năm tính toán ước cho vừa
Tảo tần cuộc sống lo ăn mặc
Biếng nhác chây lười chẳng chuộng ưa.
---------------------------
28. Cung Dương
QUAN LỚN NGÀY NAY
(Bài 3)
Quan lớn bây giờ khác hẳn xưa
Tiền nhiều của lắm vẫn chưa vừa
Nhà vườn dăm cái lòng không thuận
Biệt thự mấy ngôi dạ chẳng ưa
Ra ngõ xe con đến đón rước
Xuống đường lính tráng cúi đầu thưa
Họ đâu có ngại lời bàn tán
Ô lộng dân kêu toàn chuyện thừa.
-----------------------------
29. Lê Đình Nghĩa
VUI VẦY
(Bài 2)
Cầu trời khấn phật mãi đâu vừa
Cái số long đong vẻ nọ ưa
Nhà khó đông con đời cực khổ
Chân đau gối mỏi bệnh dư thừa
Thuốc thang mới đỡ lòng không nản
Bấm huyệt tạm lành gọi chẳng thưa
Sớm tối mong sao mau khỏi bệnh
Gặp bầu gặp bạn vui vầy chưa.
-------------------------
30. Tống Quang
CẢNH ĐỜI VẤT VẢ
(Bài 4)
Nhà tranh vách đất cửa phên thưa
Của cải làm ra chẳng có thừa
Lăn lộn quanh năm đâu có đủ
Ngược xuôi suốt tháng chỉ mong vừa
Quần manh áo mảnh không ưng thuận
Sắn độn khoai bung cứ phải ưa
Cuộc sống cha ông mình đã trải
Cảnh đời vất vả ở thời xưa.
-----------------------------------
31. Tống Quang
HIỀN LÀNH CHÂN THẬT
(Bài 5)
Lừa thầy phản bạn chẳng ai ưa
Nịnh bợ coi thường thích bẩm thưa
Xã hội đường đời đâu có thiếu
Thế gian cuộc sống vẫn dư thừa
Tu thân tích đức sao cho đủ
Luyện tập tài năng mấy để vừa
Phật dậy làm người tâm bản thiện
Hiền lành chân thật tính xa xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét