Chiều ngày 25/12 đang ngồi tán gẫu cùng mấy người quen thì nghe có điện
thoại, tiếng người con gái:
- A lô, bác ở Hội Khuyến học Bỉm Sơn ạ!
- A! Đúng rồi. Có gì đấy em?
- Công ty cháu muốn ủng hộ các bác một ít ạ!
- Ồ! Vậy thì tốt quá. Bác có Tài khoản, có địa chỉ.
- Cháu xin số Tài khoản thôi ạ!
- À! Đây cháu… 123…000
Những người bạn mục kích câu chuyện chuyển sang bàn thảo một cách sôi nổi
chủ đề mới mẻ này.
- Ôi trời ơi! Lừa đảo cả thôi các ông ạ! Coi chừng tiền mất tật mang. Tôi
đây này… Tuần trước nhá. Tôi biết thừa… Tôi là tôi cạch hẳn.
- Kinh lắm. Tinh vi lắm. Công nghệ càng cao càng giở lắm chiêu trò…
abc…xyz…
- Chỉ sơ sảy trong chớp mắt là cả tỷ bay vèo luôn.
Băn khoăn quá... Lăn tăn quá… Chưa có gì để nói cả. Trắng đen lẫn lộn. Tốt
xấu khó lường.
Bụng thầm nghĩ: Sao tiền trong Tài khoản lại dễ dàng bốc hơi như vậy nhỉ?
Vậy thì còn ai dám mở Tài khoản nữa?
…..
Buổi tối vẫn số điện thoại kia: “Bác ơi! Bác đã nhận được tiền chưa ạ!”
- Cháu ơi! Tài khoản bác không đăng ký dịch vụ báo tin nên bác chưa thể
biết được.
- Cháu muốn có thông tin để báo Sếp cháu.
- Mai thứ Bảy, ngày kia Chủ nhật. Để thứ Hai bác qua Ngân hàng hỏi đã cháu
nhé!
…..
Suốt 2 ngày tôi cứ lởn vởn câu chuyện này trong đầu. Chỉ mong sang tuần xem
thực hư ra sao.
Sáng thứ Hai, đến giờ làm việc, phi ngay sang hỏi Ngân hàng và được trả
lời:
- Của bác có 5 triệu gửi chiều thứ Sáu của Công ty TNHH Dược phẩm TSAR.
Liền sau đó tôi lập một hóa đơn nhận tiền kèm theo bức thư cảm ơn gửi tới
Địa chỉ: 98. Tô Ngọc Vân - Q. Tây Hồ - TP Hà Nội.
Ôi! Thời buổi này làm người tốt sao mà khó thế. Những việc làm tử tế luôn
bị đặt trong sự nghi kỵ và cảnh giác. Người và Ma cứ trộn lẫn với nhau khiến
cho ta như lạc vào chốn mê cung toàn ma quỷ vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét