NGƯỜI
BẢO VỆ KỲ CỰU
Kỳ
cựu bởi vì ông đã từng có thâm niên 24 năm trong công việc bảo vệ nhà trường. Kỳ
cựu còn một lẽ nữa, khi mà tính tuổi ta năm nay ông đã là 78 tuổi.
Đi
bộ đội từ năm 1963, năm 1968 thì bị bom Na-pan cháy bỏng hết cả tóc tai, mặt mũi
phải chuyển về tuyến sau điều trị, sau đó đi trại an dưỡng mấy năm rồi phục
viên về quê. Quê nhà những năm xưa lụt lội triền miên, đói kém mùa nối mùa. Ông
bươn chải lên miền ngược làm ăn rồi lấy vợ trên Thường Xuân, ở đó đến gần hai
chục năm trời.
Năm
1993 ông đưa vợ con trở về quê nhà và làm bảo vệ cho trường Phổ thông cơ sở Hà
Lan. Ở xã Hà Lan cũ không ai là không biết và quý trọng ông vì tính ông xởi lởi,
cởi mở, dễ mến. Phòng Bảo vệ, nơi ngủ nghỉ của ông cũng là nơi tụ tập trà lá của
các thầy mỗi khi giờ ra chơi.
Hỏi
ông liệu vào cái tuổi 80 như ông làm bảo vệ có trở ngại gì không? Ông cười hiền
lành:
-
Tôi vậy mà mắt vẫn sáng, tai vẫn
tinh, gân cốt còn khá. Nếu cần tôi vẫn có thể làm nhiều năm nữa.
Rất ấn tượng với ông Tống Xuân Nhị, bảo
vệ trường Hà Lan, vào những ngày giá rét trong bộ áo Na-tô ông vẫn bám trụ,
canh trường qua mấy đời hiệu trưởng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét