Trang

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2021

VƯỜN CẤM QUẾ HẰNG


VƯỜN CẤM

Vườn cấm xinh xinh chẳng bỏ hoang

Nguyên sơ đẹp tựa chốn thiên đàng

Ong kia chớ hút e vòi gãy

Bướm nọ đừng vầy kẻo cánh tan

Lũ hoãng tham tươi đang xán đến

Bầy dê hám lạ cũng mò sang

Càng ngăn càng kích lòng ham thích

Cứ muốn tận tường cảnh phượng loan

32 BÀI HỌA >>>

1/ Dang Kich - VƯỜN XINH
Vườn đẹp, cây xanh đâu phải hoang
Ngẩn ngơ đứng ngắm tự ngoài đàng
Hoa nhiều bướm tới hoa càng đậu 
Phấn lắm ong về phấn dễ tan
Mở cổng e rằng loài hạ tiện
Xem vườn chỉ có khách cao sang
Cảnh xinh ai đến mà không thích
Vương vấn trong lòng phượng với loan

 

2/ Viet Hung Le - VƯỜN ĐẸP
Một mảnh vườn xinh, chớ để hoang,
Vun tay, bón tưới khác bên đàng.
Liếp hồng, luống huệ hoa tươi sắc
Khóm trúc, bờ lan cánh khó tan
Kiểng cổ dịu dàng tăng quý phái
Hòn non sừng sững vẻ giàu sang
Người xem thích thú khen cây đẹp
Chẳng khác bồng lai chốn ngọc loan.

3/ Trì Nguyễn Huy - THẸO RUỘNG
Xinh xinh thẹo ruộng thế mà hoang 
Thiên tạo bỏ rơi chốn địa đàng
Cỏ mọc lơ phơ đất ẩm ướt
Nước re lỉ nhỉ muối hòa tan
Khai hoang trâu nọ thương mò đến
Phục hóa cò kia nhớ lại sang
Ra thế bướm ong thích nụ lạ
Cho nên mời gọi đến chim loan

4/ Trần Chính - VƯỜN HOANG
Nhớ đừng nhầm lẫn với vườn hoang
Tuyệt tác thiên nhiên lạc địa đàng
Lắm kẻ vô tình đà mắt bỏng
Nhiều thầy liều mạng để xương tan
Nhãn tiền bài học chưa quên được
Hảo ngọt quần hùng chẳng dám sang
Đành phải đứng nhìn mong chết cả
Còn mình thỏa kiếp ghẹo phòng loan

5/ Ngô Quang Hùng - VƯỜN HOANG
Tiếc mảnh vườn xinh đã bỏ hoang
Lơ thơ cỏ dại mọc bên đàng
Khe kia nước cạn bờ nứt nẻ
Non nọ rêu phong đá vỡ tan
Thủa ấy đông vui bao kẻ đến
Bây giờ vắng lặng mấy người sang
Trách ai nỡ để cho tàn tạ
Cảnh đẹp đâu rồi phượng biệt loan

6/ Duong Nguyen - LỤT
Nước ngâp nên nhà phải bỏ hoang
Ông bà ra đứng phía bên đàng
Đưa thuyền cấp cứu cùng quân đến
Trợ giúp dân làng, cảnh nát tan
Nước rút người nghèo lo dọn dẹp
Nhà giàu thoát nạn chẳng thèm sang
Loa đài cảnh báo tiêu trừ dịch
Mới đó thôi mà tin đã loan.

7/ Trung Nguyễn Đình - VƯỜN HOANG 
Xanh um cỏ mọc góc vườn hoang
Con suối thiên thai rạch giữa đàng
Gặp trận cuồng phong tôm cá nổi 
Phải cơn nắng hạn lá hoa tan
Sống chuồng hãm của luôn mò tới
Mái ấp quen mồi vẫn rúc sang
Cày xới căng diều thời vỗ cánh
Xe đài hợp tấu khúc song loan

8/ Toan Minh - VƯỜN TREO
Qui hoạch treo rồi vườn bỏ hoang 
Muốn nơi sản xuất chắc thiên đàng 
Nhà kia thiếu thốn nơi canh tác 
Xóm nọ tìm đâu mảnh ruộng tan
Có kẻ chức quyền chia chác lợi 
Nông dân thấp cổ lấy gì sang
Nhân gian thống khổ nào ai thấm 
Phải gióng hồi chuông tin báo loan.

 

9/ Xuan Tuong Tran - PHỤNG VỚI LOAN
Ai nghĩ vườn này lại để hoang
Đẹp xinh tươi mát ở gần đàng
Cỏ hoa xanh tốt đang còn rộ
Cây cối um tùm chẳng nát tan
Dê cụ thích xơi liều xấn tới
Ngựa non muốn đá cứ ghì sang
Đứng nhìn thèm khát không mua được
Mơ mộng thiên đường phụng với loan

10/ Bình Nguyễn - VƯỜN HOANG
Nhỏ xíu bên đường mảnh vườn hoang
Bao trè ngây thơ tưởng địa đàng
Dê cỏn ngu ngơ giờ ý hợp
Hươu non ngớ ngẩn phút mơ tan
Yến oanh hồi hộp tìm đường tới
Ong bướm phập phồng kiếm lối sang
Gai nhọn sâu đu đầy cỏ rối
Sao người lại muốn thả màn loan

11/ Nguyễn Hoàng - SỰ ĐỜI 
Mảnh vườn nho nhỏ bỏ rêu hoang 
Khe nước lâm thâm chốn địa đàng
Bướm đậu cương ngài e thịt nát
Ong châm ngứa nọc dễ xương tan
Khép hờ cổng ngõ mơ dê đến
Khóa chặt phòng the lúc hoãng sang
Mặc kệ sự đời khi trời tối
Lén khi trăng sáng vén màn loan

 

12/ Duong Nguyen - NGƯỜI ĐẸP TÊN LOAN
Luồng lạch lâu ngày bị bỏ hoang
Rêu phong cỏ phủ khó nhìn đàng
Vươn tay dò dẫm chân đưa tới
Hổ giữ coi chừng thịt nát tan
Khua gậy anh tìm qua lối nhỏ
Vạch đường chị nói tự nhiên sang
Người đâu yểu điệu trông duyên dáng
Liếc mắt ngang đưa thỏ thẻ Loan 

13/ Dong Hoang - TƯỞNG TƯỢNG... 
Chắc chắn vườn này chẳng để hoang
Chỉ e muốn nghé phải qua đàng
Ong kia luẩn quẩn đi rồi đến
Bướm ấy lờn vờn hợp lại tan
Dê cụ ham mồi chồm chổm tới
Ngựa non hám lạ nháo nhào sang
Than ôi cái mảnh con con ấy
Tưởng tượng làm chi chốn phụng loan

 

14/ Dinhnguyen Nguyen - VƯỜN XINH

Vườn xinh một góc vẫn còn hoang
Vẻ đẹp nguyên sơ khách muốn sang
Trắng xóa sương sa lun phún cỏ
Long lanh nước nhỏ nóng chưa tan
Hai bờ khép lại hồng hồng thắm
Một cõi mở ra chốn địa đàng
Nam tử ngất ngây lòng phấn khích
Mơ màng mộng ước chốn phòng loan

 

15/ Bảo Như - VƯỜN MƠ
Nắng chiều lặn tắt, hồn đi hoang,
Ngỡ đến đất thiêng, chốn địa đàng.
Chỉ đẫm xót đau tình cách biệt,
Rồi cười khô lệ giấc mơ tan...
Nào nuôi mộng ảo đầy danh vọng,
Chẳng muốn thân này đẫy bạc sang.
Chỉ ước ngày mai ta họp mặt,
Xum vầy bên tiếng nhạc mừng loan.

 

16/ Thanh Nguyen - TRÂU KHỌM VƯỜN HOANG
Ruộng nhỏ nhà ai đã bỏ hoang
Tùm lum cỏ dại mọc bên đàng
Hai hàng lối giữa đi mòn vẹt
Một lỗ đen lòm nước cạn tan
Mấy khọm trâu già quanh quẩn đến
Vài ba ngựa khỏe chẳng thèm sang
Hoang tàn một thuở không cày cấy
Rũ rượi bao ngày phụng với loan

17/ Nguyễn Trọng Liên - GIẤC PHƯỢNG LOAN
Tưởng là Vườn Cấm đã tàn hoang
Thấy tiếc nguyên sơ cảnh Địa đàng
Lướt thướt rêu xanh dòng suối chảy
Lô nhô núi biếc ánh sương tan
Đôi ba cánh bướm lập lòe đến
Dăm bảy vòi ong võ vẽ sang
Vườn Cấm chi đâu mà phải cấm
Tiêu buồn chia thú giấc mơ Loan

18/ Quế Hằng tự họa - VƯỜN CẤM 
Xin đừng tưởng đó chốn vườn hoang
Mà cõi tâm giao giữa địa đàng
Lá biếc lá khoe khi nắng hửng
Hoa hường hoa tỏa lúc sương tan
Rau trời đâu phải mà dê đến 
Cỏ dại càng không để ngựa sang
Của quý nâng niu du khách nhé
Chớ nên bẫy phượng với săn loan

19/ Nhung Tran - DU LỊCH SINH THÁI 
Vườn ai thấp thoáng tựa vườn hoang
Cỏ lách tùm lum, ngự cuối đàng
Lạch cũ nông choèn xuyên một lối
Gò xưa lúp xúp tuyết vừa tan
Là nơi nghĩ mát bao người tới
Ấy chốn du xuân lắm kẻ sang
Quân tử đi qua dừng lặng ngắm
Phàm phu nán lại ngỡ phòng loan.

 

20/ Phương Hoà Chu - SAO ĐÀNH
Lộng lẫy một thời bỗng để hoang
Lừng danh như xứ sở thiên đàng
Cỏ cây, hoa lá xưa rợp lối
Mai trúc, lan hồng bỗng biến tan
Năm ấy bao người trăm mắt lượn
Bây giờ lẻ bóng chẳng màng sang
Ngỡ ngàng tiếc ngẩn khung trời ấy
Sao nỡ phí hoài chốn phượng loan

21/ Cố Nhân - MẢNH VƯỜN CON
Mảnh vườn có chủ chẳng còn hoang
Ba góc cỏn con sát mé đàng
Ngọn cỏ mượt mà khi tối đến
Nhụy hoa rời rã lúc canh tan
Ngỡ hoang, lắm kẻ lăm le tới
Tưởng vắng, bao thằng tấp tểnh sang
Xòe rộng bàn tay canh giữ chặt
Để còn có chỗ thả chim loan

 

22/ Toan Minh - ĐI HOANG 
Đớn đau nhà nọ trai đi hoang 
Vô phúc hộ kia gái đứng đàng 
Cậu ấm ham game mà trốn học 
Cô chiêu mê bạc nên đời tan
Om sòm thôn xóm chuyện lêu lổng
Nháo nhác gia đình đâu nữa sang 
Việc trước luyện rèn lo sự nghiệp 
Rồi sau mới nghĩ tới phòng loan.

23/ Cố Nhân  - MẢNH RUỘNG CON

Sát cạnh ngã ba mảnh ruộng hoang
Bờ lem luốc cỏ mọc ven đàng
Trơn trơn nước chảy nhòa trên mặt
Bóng bóng loang tràn lúc chuyển canh 
Đừng tưởng bỏ không thò tay tới
Hãy che đậy lại đợi ông sang
Cầy sâu cuốc bẫm nơi đồng vắng
Là chỗ của ta thả bóng loan

 

24/ Bình Nguyễn - SỨC MẠNH TRUYỀN THÔNG
Nơi ấy rõ ràng đã phế hoang
Nghe đài quảng cáo ngỡ thiên đàng
Trẻ con hớn hở mong hè tới
Người lớn vui mừng ước tuyết tan
Nào biết bùn lầy ngăn lối đến
Đâu ngờ gai góc cản đường sang
Cám ơn thế giới truyền thông nhé
Màn rách vá chằng hóa trướng Loan

25/ Dong Hoang – ĐỪNG TƯỞNG
Vườn em đừng tưởng là vườn hoang.
Cây vẫn xanh um tận cuối đàng.
Rỉ rả mạch nguồn khi nước chảy
Rậm rì bờ cỏ lúc sương tan.
Dê xồm phá cổng mon men đến
Ngựa đực xé rào lóp ngóp sang
Quân tử dập dìu em mở lối
Tiểu nhân láo nháo, mặc chim loan

 

26/ Thơ Trúc - VUI VỚI VƯỜN CẤM 
Vườn ấy bao mùa cứ để hoang
Mặc nhiên lãng tử ngó bên đàng 
Vui vui lá thắm ngày mưa đến 
Thích thú lộc tươi lúc gió tan 
Ngỏ ý say hoa đàn bướm lại 
Xem chừng hám nụ lũ dê sang
Ai dè nụ đắng hoa không nhụy
Ngậm tiếng bồ hòn chẳng dám loan.

27/ Trúc Lê Văn - TRẢI LÒNG 
Trái cấm chín rồi đành để hoang
Trách ai mải kiếm chốn thiên đàng
Đêm mơ mặc khách - thương mơ hão
Ngày mộng anh hùng - xót mộng tan
Những chốn vô duyên thường bước tới
Còn nơi hữu ý chẳng đi sang
Một mình hỏi bóng bao giờ để
Khúc nhạc hợp hoà phượng với loan?

 

28/ Toi Pham Van - VƯỜN HOANG
Vườn ấy lâu nay vẫn để hoang
Nằm trong một góc ngã ba đàng
Từ khi anh bỏ bờ còn chắc
Đến lúc anh về đất chửa tan
Đám cỏ um tùm "đồ kẻ khó"
Bụi cây lún phún "miệng kẻ sang"
Sao anh chẳng chịu công cày cuốc
Bỏ cả thửa này tiếc phượng loan

29/ Thanh Thanh  - HẤP DẪN VƯỜN HOANG
Họ thường vẫn khoái phá vườn hoang
Thích thú như khi đến địa đàng
Tay gạt mép mương mô đất sệ
Chân khua lòng lạch lớp bùn tan
Tả tơi lên xuống còn ham tới
Trầy trật ra vào vẫn muốn sang
Diện tích nơi này không rộng lắm
Bao người vẫn sướng thả chim loan…

30/ Viet Hung Le - ĐẤT LẠ
Mảnh ruộng nhà mình lại để hoang
Can chi ngắm nghía đất bên đàng.
Không ăn, mất ngủ thân tiều tụy

Bỏ việc, hoài công của nát tan
Lữ khách nhiều tiền hay kiếm đến
Đại gia lắm bạc cũng tìm sang.
Ai ơi! Chớ có ham vườn lạ,
Viễn cảnh này... lìa phụng rẽ loan...

31/ Phúc Phan Quang - RUỘNG HOANG 
Có tội với đời để ruộng hoang
Mấy đám cỏ hôi mọc giữa đàng
Ruộng sâu cố thử e cày gãy
Bờ cao cứ phát hẳn sẽ tan
Tiếc của mấy người mang cày đến
Tham vàng lắm kẻ vẫn mò sang
Trộm mạ cấy chơi rồi ham thích
Khép cửa càn khôn cứ phượng loan

32/ Hà Thu - CHỢ CÓC
Chợ tỉ xây xong lại bỏ hoang
Ai ai cũng thích họp bên đàng
Người mua tiện thể tạt qua tí
Kẻ bán vội vàng lúc kẻng tan
Nắng nóng, ồn ào, đông kẹt lối
Mưa phùn, ô nhiễm, lúc chiều sang
Đống tiền dân góp thành vô ích
Làm chỗ "mèo gà" phượng với loan.


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét