Tôi quen một anh bạn,
tính hiếu kỳ. Năm ngoái đi Hà Nội chen bằng được vào xem Ngày thơ Việt Nam ở
Văn Miếu. Đến chơi ống ấy bày ra một lô những thơ bỏ túi, thơ gấp, thơ mi-ni…
Tôi lướt qua trong đó và có chung cảm nhận nó cũng chỉ vậy thôi, ít ấn tượng
sâu sắc. Nhưng lẫn trong số đông ấy bắt gặp một giọng điệu lạ lùng, đặc biệt hấp
dẫn. Nó vừa dân dã, quê mùa, lại vừa kiêu sa, quý phái:
Người xinh vừa nhoẻn
miệng cười
Để cho thiên hạ tơi bời
ruột gan
Nét đặc trưng nổi trội
khó lẫn của Quế Hằng là mảng thơ trào phúng, lắm bài nghe cứ như Xuân Hương tái
thế vậy. Cách đây ít lâu tôi đã mượn bài “Rót rượu” để làm đề cho một cuộc họa
thơ trên mạng:
Cái lỗ tẻo teo bé thế này
Vậy mà bố nó cứ mê say
Vừa xoa xoa đít vừa bưng miệng
Lại liếc liếc trôn lại nhíu mày
Đôi chén dồn vào khơi hứng khởi
Ba chai rót tới đổ lăn quay
Nước thơm tuôn chảy đầy chan chứa
Thứ rượu ngọt ngon đến ngất ngây
Hôm vừa rồi Quế Hằng in một tập thơ và
truyện lấy tên là “Trái mùa sinh”. Cô tặng tôi một cuốn. Trong đó có 100 bài
thơ các thể loại, 5 truyện ngắn, một số ghi chép…. Chưa thể nói cả 100 bài đều
là tuyệt hảo nhưng số nổi trội rất nhiều. Bạn bè tôi ai ai cũng đều thán phục một
nữ sỹ tài hoa, làm thơ như múa, khiến cho nhiều bậc cao nhân phải bái phục. Thơ
Đường của cô thì thôi rồi, nó nhuần nhuyễn, điêu luyện, linh hoạt và uyển chuyển,
khiến cho các thợ bẻ chữ cũng khó kiếm được chỗ nào mà chê.
Cô có một trang bolg khá nổi tiếng, đường dẫn đây:
http://quehang.blogtiengviet.net/
Ở đó lưu
trữ nhiều thơ và truyện ngắn, ghi chép. Một số bài trong “Trái mùa sinh” cũng
chọn lọc từ đây.
Chúc cô
mãi mãi giữ được phong độ trẻ trung, hài hước, mặn mà để có nhiều bài thơ hay
cho người đời thưởng thức.
THƠ TẶNG
Trả lờiXóa(Đinh Thanh Minh xướng)
Đã mấy thu qua biết Quế Hằng
Hỏi rằng nay có ở cung trăng
Làm thơ cưa cẩm bao nhiêu lão
Họa phú trêu ngươi được mấy thằng
Nghịch ngợm như vầy đà thỏa chí
Vui đùa thế ấy hết hung hăng
Lâu rồi cũng muốn lên nơi đó
Cưỡi gió vờn mây có được chăng
------
ĐÁP LỄ (Quế Hằng)
Bạn xa nhã ý hỏi thăm Hằng
Mượn bút vài lời trả gió trăng
Thích chứ làng văn Nô mấy đứa
Hay ghê xóm phú Cuội đôi thằng
Chỉ là bôi mật cho thêm mộng
Có nghĩa thoa đường để bớt hăng
Nếu đấy sức dư chèo cột mỡ
Chớ lo thiên hạ họ cười chăng.
-----
ĐÁNH LÉN (Nguyễn Trọng Liên)
Nghe tiếng mấy cha thích ả Hằng
Nhưng e gai Quế rất hung hăng
Thơ ... thơ gẫy " tứ" vài ba lão
Phú... phú què " câu" sáu bảy thằng
Những ước cận kề mây với gió
Nào ngờ xa ngái cuội cùng trăng
Mong cho một tối rằm không sáng
Đánh lén dăm chiêu có phải chăng?
( Nguyễn Trọng Liên)
GỬI CHỊ HẰNG (Đặng Kích
Biết hội Đường thi có chị Hằng
Tài năng chẳng đợi đến mùa trăng
Văn làm điên đảo e nhiều vị
Thơ khiến liêu xiêu cũng khối thằng
“Gieo mộng” hão huyền chưa biết chán
“Trái mùa sinh” nở vẫn còn hăng
Hôm nào vác sách ra xin học
Xướng họa đôi dòng có thể chăng