Trang

Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2021

NGHIÊNG XUỐNG HOÀNG HÔN


 

NGHIÊNG XUỐNG HOÀNG HÔN

Hoàng hôn thả xuống cuối trời chiều

Mây nước giao nhau cảnh diễm kiều

Đá xếp nghiêng nghiêng hình ảo ảo

Hồ soi tim tím bóng xiêu xiêu

Tự nhiên hòa hợp thân thương quá

Tạo hóa phô bày thật đáng yêu

Vắng vẻ chỉ mình ta với núi

Mà nào đâu có thấy cô liêu

 

Các bài họa:

1/ Thiên Phúc

HOÀNG HÔN NGHIÊNG XUỐNG
Nghiêng xuống hoàng hôn phủ ánh chiều
Đàn Tiên ảo thực thoảng câu Kiều
Đá kia nhè nhẹ choài lưng ngã
Sóng nọ mơ màng đợi dáng xiêu
Thôn nữ nhìn vô che nón thẹn
Anh hùng ngó lại trỗi tim yêu
Khéo khen muôn vật đầy giao cảm
Dẫu tận khôn cùng chốn tịch liêu...

2/ Lại Thế Tuệ

CHIỀU MIỀN TRUNG
Nắng rọi miền Trung rạng rỡ chiều 
Sắc mầu hòa quyện dậy tâm yêu
Núi xanh gội nước hồ mờ ảo
Hồ biếc vời mây núi vọng xiêu
Bóng tím nhạt pha tôn diễm lệ
Ráng vàng tươi điểm rạng yêu kiều
Non sông một dải bao ghềnh thác
Vẫn ngọt giọng hò át tịch liêu

3/ Cung Dương - HOÀNG HÔN VEN SÔNG

Đi bộ dạo chơi lúc cuối chiều
Tưởng chừng đây là cuộc phiêu liêu
Biết bao khung cảnh, lòng xao xuyến
Vô số dáng hình, dạ phải xiêu
Khối đá nhô ra, như tượng phật
Hoàng hôn in bóng, tựa nàng Kiều
Dòng sông lấp loáng thuyền qua lại
Cuộc sống nơi này thật đáng yêu.


4/ Ngọc Nguyên - NÉT HOÀNG HÔN

Nét đẹp hoàng hôn xuống buổi chiều
Soi hình cảnh vật quá là yêu
Hằn lên mỏm đá người quân tử
Rọi xuống dòng sông phận nữ kiều
Tấu quyện hương đời khơi dạ hứng
Giao hòa nhựa sống gợi hồn xiêu
Trời mây vẽ nét tình trong mộng
Một thoáng say lòng chốn tịch liêu.

 

5/ Tam Nguyen Thi - NGƠ NGẨN VÌ YÊU

 Tôi đã si mê một dáng kiều
Ra vào ngơ ngẩn chỉ vì yêu
Tay tiên dạo khúc làm tim rộn
Mắt ngọc đưa tình khiến dạ xiêu
Trộm nhớ tài kia dầy mỗi buổi
Thầm mê sắc ấy nặng bao chiều
Mong bà nguyêt lão se duyên thắm
Để cõi lòng này khỏi tịch liêu!

 

6/ Huy Hoan Vũ - LỠ RỒI

Buổi đó gặp em đỏ ráng chiều
Tưởng như đang đứng trước nàng Kiều
Thướt tha tà áo xuôi theo gió
Thon thả dáng ngà bóng đổ xiêu
Lúng túng buông câu đùa ngớ ngẩn
Ngượng ngùng nén tiếng nói tim yêu
Một đời tiếc nuối trong vô vọng
Chôn chặt tình này cõi tịch liêu...

 

7/ Xân Trần - CẢNH ĐÓ NGƯỜI ĐÂY

Em đứng đợi ai dưới nắng chiều
Mà lòng khắc khoải dáng liêu xiêu
Lá vờn sắc đỏ bao nhung nhớ
Tóc xõa đen màu thật đáng yêu
Phiền muộn một mình hình lữ thứ 
Vui đâu đơn chiếc bóng cô liêu
Mờ xa núi xám trong vô vọng
Cảnh đó người đây nhớ truyện Kiều

 

II- Các bài cảm tác
1/ Tuyên Vũ

Mặt trời xuống núi tắt nắng vàng
Trời cao núi rộng nước mênh mang
Cao cao thấp thấp mờ mây khói
Mặt nước mênh mông đón nắng chiều
Trên cao duới thấp hòa một cảnh
Non nước tiêu giao cảnh hữu tình
Thiên nhiên ban tặng mảnh đất yêu
Nhìn đi nhìn lại là sông núi
Mà sao không thấy chút cô đơn

2/ Dung Chu Tien

Âm dương giao hoà, nước non quấn quýt 
Hoàng hôn rậm rịt, mặt trời đỏ au
Loé lên ráng chiều ánh vàng rực rỡ
Ai đeo duyên nợ với miền quê ta
Lấp ló chiều tà Thiên hoà, Thanh xá
Gieo vào vách đá một thời ấu thơ
Gieo vào đường mơ tương lai hừng sáng
Gieo vào tâm trạng lững lờ ý thơ.

3/ Hà Thu

Tim tím hoàng hôn ánh nắng xiêu
Thiên nhiên tạo cảnh thật là yêu 
Nồng nàn đá núi hôn say đắm 
Rạo rưc lòng ta lúc xế chiều

4/ Canh Kim

Trời thả hoàng hôn báo cuối chiều

Mây vờn đáy nước thật đáng yêu

Thạch nhũ buông treo đàn tí tách

Gió đẩy mặt hồ gợn liêu xiêu

Núi, mây, hồ, nước cùng phô diễn

Ước sao vi vút một cánh diều

Muốn cùng Lã Vọng ngồi câu cá

Để cảnh hoàng hôn đỡ cô liêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét