KHOẢNH
KHẮC 13
Gặp hắn ở Đồng Hới sau gần 40 năm không liên hệ gì. Bất ngờ nhất là hắn đã
mất dạy đến vài chục năm nay để sang một lĩnh vực khác và nhờ thế mà hắn hơn
hẳn lũ chúng tôi chỉ có mỗi cái nghề gõ đầu trẻ.
Hồi trước cùng học 16, hắn nổi tiếng là người điềm đạm và kỹ tính, hắn có thể
chết đói chứ dứt khoát không thể ăn cơm nấu sống hay là bánh mỳ mốc. Hắn mê
ghi-ta đến độ say ghiền, thường cơm về là tranh thủ tập. Chả biết có thạo nhạc
lý hay không mà nghe hắn bật đàn cứ từng tưng như người bật bông. Vậy mà bây
giờ nghe nói hắn chơi ghi-ta khá lắm, lại vừa đàn vừa hát rất điệu nghệ. Xưa có
khi nào nghe hắn hát đâu mà bây giờ giọng ca của hắn cũng chả thua ca sỹ là
mấy.
Người ta nói hắn là doanh nhân nhưng cũng tốt tính, có tâm với bạn bè chứ không
cao ngạo, tự đắc. Tính hắn vẫn vậy, ít nói nhưng sẵn lòng giúp bạn khi cần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét