Đứng trước biển xôn xao làn sóng vỗ
Nước xanh xanh, trời bát ngát màu xanh
Ai biết được trong lòng người xa xứ
Bao năm qua vết sẹo vẫn chưa lành
Tôi lặng lẽ vùi mình vào quên lãng
Sống lặng câm giữa dòng chảy ồn ào
Chợt tỉnh giấc bởi hồn ma mộng mị
Em trở về bơi trong cõi chiêm bao.
Người yêu tôi bỏ về với biển sâu
Em nông nổi hay lòng tôi lạnh lẽo…
Chẳng nồng nàn biết nói lời khôn khéo
Để sóng bạc đầu cứ mải miết lùa theo
Người yêu ơi! Giờ đang ở phương nào
Cho anh nhắn vài lời qua gió nhé!
Hãy yên nghỉ ngàn năm lòng đất mẹ
Kiếp trăm năm ước hẹn đón anh về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét