CAM PHẬN - Tài Phí
Đã bảo rằng thôi bỏ mặc đời
Cho dòng xót mặn khỏi buồn rơi
Mai gầy núi thẳm trèo chưa tới
Liễu yếu sông sâu lội nửa vời
Sóng cuộn thuyền trôi buồm chấp chới
Chim bằng gió cuốn cánh chơi vơi
Cuồng phong nổi giận gieo ngang trái
Chẳng hận gì ai chỉ trách trời
---------
1/ KHUYÊN
BẠN (Dang Kich)
Oan khuất điều chi lại chán đời
Để dòng lệ đắng phải tuôn rơi
Để tâm huyết cạn thôi vùng vẫy
Để bút nghiên khô ngại vẽ vời
Nếu biết tìm nguồn khơi ý tưởng
Thì dòng sinh khí lẽ nào vơi
Mong người rũ bỏ màn sương lạnh
Nhận ánh bình minh, đón nắng trời
2/ KHÔNG CAM PHẬN - Tùng Ninh
Sắc
thái hiên ngang cứ kệ đời
Muôn ngàn khúc khuỷu chẳng hề rơi
Trùng khơi bão tố lòng không nản
Vực thẳm núi non chí vượt vời
Đạo lý nhân tâm ghi tất cả
Đức tài tình nghĩa nhớ đừng vơi
Đường xuân mở rộng luôn thanh thản
Vững bước ta đi hướng mặt trời!
Thôi đừng suy nghĩ kệ cho đời...
Để khỏi sầu tuôn lệ nhỏ rơi
Ước muốn vinh hoa...nhưng chẳng được
Cầu trông phú quý...cũng xa vời
Tháng ngày đau khổ không còn nữa
Giờ phút ưu phiền cũng sẽ vơi
Phúc lộc mong chờ đang sắp đến
Bình yên cuộc sống, biết ơn trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét