Trang

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

BÌM BÌM

            Cái tấm dậu trước kia trông ngạo nghễ, vững chãi là thế mà nay bìm bìm phủ kín, vươn ngọn về tứ phía, nở ra những bông hoa tím biếc lung linh trong nắng gió. Nó dẻo dai và sinh sôi như cỏ, trùm lên bức rào đổ nát trông thật tội nghiệp. Loại dây leo ấy là một thứ cây dại rất phổ thông ở khắp Bắc Trung Nam, mùa nào cũng có. Nhớ được mấy câu in trong sách hồi còn bé đang đi học:
“Có dây bìm bìm
Leo trên bờ dậu
Bướm vàng đến đậu
Hoa tím rung rinh”.
Nó được người đời gán cho câu thành ngữ: “Dậu đổ Bìm leo”, một lối ứng xử cay đắng và trớ trêu ở trên cõi nhân sinh này. Khi mà người ta còn quyền lực, còn ảnh hưởng thì xem ra oai phong nhiều lắm, tiếng nói có gang có thép, mỗi lời nói, mỗi việc làm luôn được cả vạn người theo dõi tung hô. Nhưng bỗng một ngày nào đấy thất thế hoặc mãn thời thì mới nghiệm ra cái sự đen bạc của tình đời. Người ta có thể quay lưng, người ta có thể nhạt nhèo, nhưng như thế còn đỡ. Người ta có thể chê bôi, có thể đàm tiếu cái mà trước đó người ta không dám.
Bìm bìm thật là oan uổng khi phải đóng vai một kẻ cơ hội tham gia vào tấn tuồng đời. Mãi mãi nó chỉ là cỏ cây cung cấp dưỡng khí cho muôn loài, có biết gì đâu chuyện lọc lừa, dối trá.
Bìm bìm cứ vô tư xanh mướt mặc cho sự bon chen… tầm thường như ngàn đời nay vẫn vậy. Ôi! Bìm bìm… 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét