Trang

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

CÚP TÓC KHUYẾT DANH


                      VỊNH NGƯỜI CẮT TÓC RONG
                                            (Khuyết danh)
                     Một túi kinh luân xách lại đèo
                     Xoay đầu thiên hạ kiếm xu tiêu
                     Ra tay thao lược tung mây bụi
                     Tưới nước văn minh quét bọt bèo
                     Tai mắt đã đành nghiêng cổ chịu
                     Râu mày cũng phải cúi đầu theo
                     Tấm gương kim cổ soi kim cổ
                     Soi hết giàu sang đến kẻ nghèo

                           ÔNG CÚP TÓC (Đặng Kích)
                     Có sá gì đâu chuyện xách đèo
                     Mày râu thiên hạ cứ bao tiêu
                     Mấy phen kéo lại coi bằng tóc
                     Một nhát dao đưa nhẹ tựa bèo
                     Quan chức gùm đầu khom xuống cạo
                     Đại gia bẻ cổ ngấc lên theo
                     Trên đời chỉ có ông to nhất
                     To nhất cho nên chẳng sợ nghèo
---------------------------------------
CÁC BÀI HỌA KHÁC >>>

2/ Chu Hồng Trung - NGƯỜI CẮT TÓC RONG
Nặng lòng thế sự phải mang đèo
Vặn cổ quan dân lấy bạc tiêu
Vạch lối chân tơ không chậm chạp
Làm đường kẽ tóc chẳng lèo bèo
Nâng lên, lắm đứa vui lòng đáp
Đặt xuống, nhiều tên miễn cưỡng theo
Quân tử, tiểu nhân đâu chả biết
Vợ con ông đó vẫn đang nghèo.

 

3/ Xân Trần - HỚT TÓC THỜI  MỚI
Chẳng xách kinh luân cũng chẳng đèo
Chỉ ngồi một chỗ vẫn tiền tiêu
"Mát xa" trên phố nhiều người đến
"Hớt tóc" trong nhà lắm kẻ theo
Bóp bóp, xoa xoa dăm bảy cái
Đưa đưa, đẩy đẩy tưởng là bèo
Cho hay hơn hớn mà lừa được
Từ đứa giàu sang đến đứa nghèo 


4/ Trì Nguyễn Huy - THỢ CẮT TÓC
Chẳng ngại chi mô túi khoác đèo
Vật đầu mấy kẻ lấy tiền tiêu
Tông đơ ủi xiết tóc rơi địa
Dao cạo là ngang râu nổi bèo
Xoay cổ mấy xoa đành phải chịu
Vạch tai bao ngoáy phải tuân theo
Khua tay mải miết qua ngày tháng
Cần mẫn cho nên cũng bớt nghèo.

5/ Vĩnh Phạm Ngọc - KHÔNG NGHÈO
Mặc ai ngại cảnh hộp mang đèo
Không ấn không xoa chẳng đủ tiêu
Múa kéo rộn ràng quơ tóc lép
Liếc dao lách cách hớt râu bèo
Tờ mờ mở túi bao chàng đợi 
Loạng choạng nắp hòm khối lão theo
Thủng thẳng ghế xoay mà hốt bạc
Cái nghề nắn gáy cớ chi nghèo

6/ Lê Minh Khôi - CẮT TÓC THỜI @
Ngày xưa cắt tóc phải mang đèo
Bây giờ phòng đẹp biển đề treo
Cửa kính mơ mơ trong phòng lạnh
Đón kẻ phong lưu, chẳng đón nghèo
Xoay xoay bên trái... mo qua phải
Xoa xoa cạo cạo với nheo nheo
Anh anh tất thay nghe thương quá
Lớ ngơ vô đây dễ hóa nghèo

7/ Lê Thủy – VUI MỘT TÝ

Có xá gì đâu chuyện xách đèo
Ngại chi khó nhọc với gieo neo
Quần áo chỉnh tề vai xách túi. 
Bảng treo gương lược đã sẵn sàng
Khua tay múa lược kéo kêu vang.
Đè đầu thiên hạ cao rồi thấp,
Nắn nót cắt mai lại cạo đầu,
Ngai chi thiên hạ sang với giầu.
Nghèo hèn ai cứ... sợ chi đâu?

8/ Cỏ May - HỚT TÓC
Hành trang của tớ chỉ mang theo
Một cái hòm con - bé hạt tiêu
Kéo, lược, tông đơ và ít nước
Thế mà khối kẻ phải tuân theo
Xoay đầu thiên hạ tiền tiêu kiếm
Xoáy tóc người sang đến kẻ nghèo
Tý nước rửa trôi bầy bụi bẩn
Hớt xong nhưng chỉ giá tiền bèo 

9/ Dung Nguyen Xuan - THỢ CẠO
Cái nghiệp gia truyền cứ đẳng đeo
Vặt đầu thượng đế lấy tiền tiêu
Hua tay múa kéo, bay tóc rối
Vẫy ngọc phun hương, lấy bạc bèo
Sờ gáy đại gia chun cổ ngán
Xách tai quan lớn nhớm người theo
To gan vặn cổ người thiên hạ
Mà vẫn phải mang mãi phận nghèo. 

10/ Dinhnguyen Nguyen – THỢ GIÀ CÚP DẠO
Già rồi vẫn cứ phải mang đèo
Vít cổ tỳ đầu kiếm tý tiêu
Kéo cúp tông cày xua tóc rậm
Xà bông quệt bọt phủ râu bèo
Vung tay xoẹt xoẹt cho đi hết
Vẩy ngón tanh tanh chọc ngoáy theo
Diệu nghệ hành nghề luôn cố gắng
Làm nhiều cũng chẳng thoát thân nghèo

11/ Bình Nguyễn SAO LẠI HU HU ?!
Đa mang đã trót phận bòng đèo
Thợ cạo cạo đầu kiếm... tí tiêu
Dân nữ chẳng may nghề cạo giấy 
Lơ là ắt hẳn suốt đời bèo
Đại gia xa lắm không vươn tới
Quan tướng cao sang chẳng thể theo
Lại khổ gặp thơ người khó họa 
Đành hu hu khóc bởi thân nghèo !!!

12/ Dong Hoang - VÍT CỔ
Một gương một tráp chẳng cần đèo
Một tán lá che... kiếm chút tiêu.
Múa dẻo lừng danh tay kéo bạc
Cạo hay nức tiếng lưỡi dao bèo
Căng tai váy váy xoay xoay tít.
Đấm gáy thụp thùm ngoẹo ngoẹo theo
Vít cổ quan tham như vít vịt.
Vẫn không qua nổi cái eo nghèo.

13/ Nhuy Gialai - HỚT TÓC NÓI DÓC TÝ 
Chẳng phải trèo non với lội đèo
Vĩa hè một cõi lượm tiền tiêu
Sư ông nắm tóc lo ô trọc
Đầu gấu vặt râu thí mạng bèo
Lách tách đều tay nghiệp tổ giữ
Lanh chanh dẻo miệng chuyện đời theo
Một thân dao kéo “bình” thiên hạ
Chấp hết người sang lẫn kẻ nghèo.

14/ Bình Nguyễn - HỚT TÓC RONG
Tông đơ, dao, kéo xách và đèo
Thợ Cạo lòng vòng kiếm bạc tiêu
Mặt bự khua ngay liền nhẵn bóng
Cổ to liếc chút sạch trơn bèo
Râu ria ông vặt người người chịu
Tai tóc lão xoay kẻ kẻ theo
Thiên địa mênh mông tự tại sống 
Sá chi phận thấp với thân nghèo

15/ Thanh Nguyen – BÀI HỌA 

Có bận lòng chi chuyện xách đèo

Đè đầu thiên hạ lấy tiền tiêu

Khua dao sáng loáng trên đầu bạc

Nhắp kéo lia tia trẻ vớt bèo

Quan tham nghe lệnh nghiêng nghiêng nghẹo

Đầu gấu vâng lời cúi cúi theo

Một tay dao kéo lừng thiên hạ

Chỉ tội không qua cái phận nghèo

16/ Bảo Như - HỚT TÓC, XƯA & NAY
Năm xưa bươn chải vượt bao đèo
Cần mẫn kiếm tiền cũng đủ tiêu
Cuộc sống bình yên không nổi trội
Đời người thầm lặng tựa như bèo
Nay nhiều thanh nữ tươi cười đón
Thì lắm nam nhi vui vẻ theo ...
Họ muốn "Được làm... Tiên một phút!"
Thôi chịu... Chẳng sao thoát cảnh nghèo?

17/ Gà Ri - NGƯỜI HỚT TÓC
Tấm gương soi khắp phố cùng đèo
Chẳng kể tóc xanh hay muối tiêu.
Chỉnh đẹp đầu rồng, xinh quý phái.
Làm tươi phận hẩm, sạch thân bèo
Vò tai, vuốt mặt, quan đành chịu.
Sửa gáy, xoay vai, tướng phải theo
Tự cổ mày râu ai cũng nợ.
Có đâu phân biệt kẻ giàu, nghèo?

18/ Võ Xuân Phú - THOÁT NGHÈO
Chẳng quản gian lao cảnh vượt đèo
Kéo dao ra phố kiếm tiền tiêu
Sang hèn lớn bé phang như chuối
Bạc trắng vàng đen hớt tựa bèo
Sờ ót lôi tai nhiều kẻ cúi
Xoay đầu vặn cổ lắm người theo
Mặc đời uốn éo theo chiều gió
Tớ chỉ mong sao thoát khỏi nghèo

19/ Gà Ri - NGƯỜI HỚT TÓC (bài 2)

Dạo khắp non sông mọi núi đèo.
Thua chi vị trí của hoa tiêu.
Xoay đầu thiên hạ, nghề nào quý ?
Đè cổ quan cao, phận chẳng bèo!
Xoa mặt, vuốt râu Vua phải chịu.
Bẻ vai, vặn gáy Chúa đành theo.
Một đời tận tụy vì dân chúng.
Nắm tóc đại gia, há sợ nghèo?

20/ Thanh Nguyen – BÀI HỌA

Nghèo khó mang theo tựa đá đèo

Tháng ngày bươn chải khó chi tiêu

Đè đầu quan lớn. Ồ bao vị

Vuốt mặt giai nhân. Ấy bọt bèo

Dật xuống giơ lên bao kẻ chịu

Xoay ngang quay dọc khối người theo

Một đời dao kéo oai hùng lắm

Mà vẫn lênh đênh cái phận nghèo

 

21/ Viet Hung Le - THỢ HÚI
Không cần lội suối chẳng băng đèo
Một túi càn khôn... kiếm chút tiêu
Há sợ người trên, thân quý phái
Nề chi kẻ thấp, phận rong bèo.
Xoa đầu, cắt tóc nghiêng nghiêng chịu
Ngửa cổ, tề râu ngã ngã theo.
Lược chải, gương soi, dao kéo bén,
Năng làm kiếm sống... xóa cơn nghèo

22/ Trần Chính - VỊNH CẮT TÓC
Xách thùng dao kéo với xe đèo
Cắt tóc cho đời kiếm bạc tiêu
Xếp lớn đè đầu nào dám cự
Dân hèn bẻ cổ cũng đành theo
Miệt mài chăm chỉ quên vui thú
Cóp nhặt thu gom chút bạc bèo
Thương vợ vì con nào quản ngại
Chỉ lo lười biếng để thân nghèo

23/ Gà Ri - PHẬN THỢ HỚT TÓC.
Nghề mọn, nghiệp to cứ phải đèo.
Ăn còn chưa đủ, nói chi tiêu.
Đầu xù tóc rối, tiền không đáng.
Mặt bự tai to, giá cũng bèo.
Sáng sớm treo gương, người chẳng ngó.
Xế chiều xếp kéo, nợ còn theo.
Trổ tài thao lược mà không nổi.
Xén trước, cắt sau, kiếp vẫn nghèo.

24/ Nhuy Gialai - NỖI LÒNG NGƯỜI HỚT TÓC
Chẳng sức trèo non với lội đèo
Vĩa hè bạc cắc kiếm tiền tiêu
Giúp đời râu tóc vì nghề mọn
Quằn gánh áo cơm bởi phận bèo
Kẻ khó quen gu mời ghé lại
Người sang lạc mốt chỉ trông theo
Lược gương thôi kệ ai khoe mẽ
Tâm sáng ta vui dẫu có nghèo.

 

25/ Phuong Nha - NGHỀ CẮT TÓC

Hành lý mang theo lúc xách đèo

 Đi theo cái nghề kiếm tiền tiêu

 Quay đầu nhấp kéo xong bộ tóc.

 Lướt nhẹ lưỡi dao tựa rễ bèo

 Bao nhiêu kiểu tóc qua tay tất

 Người trên kẻ dưới phải nghe theo

 Sớm hôm vất vả chi đâu ngại

 Không ngại mà sao chẳng thoát nghèo

 

26/ Quát Phạm Bá - CẮT TÓC
Bàn đủ kinh luân chẳng phải đèo
Tay nghề thành thục kiếm tiền tiêu
Kéo khua tanh tách bao đầu bạc
Dao cạo phăng phăng những phận bèo
Râu tỉa quy trình đà định sẵn
Mày tu khuôn phép phải tuân theo
Gương sau gương trước soi kim cổ
Có đủ soi sâu đáy sự nghèo

 

27/ Khanh Van Chi Duc -  THỢ CẮT TÓC
Dụng cụ hành trang chẳng phải đèo 
Treo cao biển hiệu lấy đồng tiêu 
Đè đầu chẳng sá người sang trọng 
Kéo cổ kể chi kẻ số bèo 
Khách lạ vấn an mời trở lại 
Người quen đon đả hứa vâng theo
Vừa lòng, khách thưởng thêm tiền lẻ 
Cuối tháng buồn tênh bởi vẫn nghèo!

28/ Khanh Van Chi Duc - LÁI XE CƠ QUAN
Hành lý linh tinh chẳng phải đèo 
Đi xa, ăn ngủ hổng cần tiêu 
Khi thì vi vút như làn gió 
Lúc lại ung dung tựa cánh bèo 
Nhanh chậm mấy “bà” đừng phản đối
Đỗ dừng các “cụ” phải nghe theo 
Xe đen, xe trắng nhiều phen đổi 
Gần gũi quan sang vẫn cứ nghèo! 

29/ Trúc Lê Văn - LÒNG ÔNG PHÓ CẠO
Một túi đồ nghề vác với đèo
Cúp tóc hàng ngày kiếm bạc tiêu
Thầy lang đừng nghĩ nghề cao cả
Phó cạo chớ xem việc bọt bèo 
Vít đầu bác nhớn đừng hòng chống
Đè cổ thằng em ắt phải theo
Xong việc khách vui cười hỉ hả
Yêu nghề phó cạo dẫu còn nghèo.

30/ Thanh Thanh - THỢ TÓC THỜI TRANG NỮ
Các chị hay chơi kiểu… Gió đèo (1)
Giữa bồng, dưới lẹm, đỉnh hoa tiêu (2)
Bơm tiền tỉa tót tô màu quý
Xả bạc săm soi xóa vết bèo
Thượng đế định kỳ quay trở lại
Chủ hàng lần lượt cứ làm theo
Mỗi ngày đón tiếp vài ba khách
Thợ tóc thời trang chẳng biết nghèo.

(1) (2) Tên các kiểu tóc thời trang.

31/ Toi Pham Van - THỢ KÉO

Cuộc sống mưu sinh mới phải đèo
Lược, gương, dao, ghế kiếm tiền tiêu
Quay đơ đôi nét rơi râu rối
Múa kéo dăm đường rụng tóc bèo
Ngửa cổ kẻ sang đành cố chịu
Nghiêng đầu người khó phải nghe theo
Thế gian ai sướng như ông nữa
Góc phố, thôn quê cũng chẳng nghèo

 

32/ Thanh Binh – BÀI HỌA

Số đã định rồi nghiệp phải đèo
Cũng không vất vả đủ chi tiêu
Không cần nhiều chữ nhưng làm chủ
Học lắm đôi khi lại bọt bèo
Người lớn vui lòng cho bẻ cổ 
Trẻ con dù bướng phải nghe theo
Cái nghề được nắm đầu thiên hạ
Tuy chẳng giàu đâu, chẳng quá nghèo

 

33/ Trúc Lê Văn - NGHỀ CÚP TÓC
Cần mẫn sớm trưa vẫn cứ nghèo
Cúp tóc cho người chẳng đủ tiêu
Tóc xanh bén kéo rơi rơi rụng
Râu bạc sắc dao rớt rớt theo
Thằng cu mải ngó quên xay lúa
Bố hĩm mê coi bỏ vớt bèo
Muốn dẹp sợ đầu thiên hạ rối
Coi như cái nghiệp, phải đành đeo

 

34/ Hà Thu - THỢ CẮT TÓC RONG
Vốn kiếp sinh ra phải xách đèo
Cạo râu cắt tóc kiếm tiền tiêu
Đầu đường, góc chợ dăm đồng lẻ
Quán xá, công viên mấy cắc bèo
Thành thị, nông thôn đều phải đến
Miền xuôi, miền ngược sẽ luôn theo
Sờ đầu, túm gáy từng người có
Chọc ngoáy vặt râu kể cả… nghèo

 

35/ Hà Thu - NẾU CÓ MỘT NGÀY….

Thợ cạo chúng tôi bỏ xách đèo
Chuyển sang nghề khác lắm tiền tiêu
Để râu chúng hắn – Như rơm rác
Cho tóc lũ bay – Tựa rễ bèo
Muốn biết Gái? Trai? Thì phải ngó
Thêm hàng Gương Lược được ăn theo
Khôn hồn “nịnh hót” quân ni sớm
Hỡi đấng mày râu – chẳng kể nghèo.

36/ Dương Cung - TUY NGHÈO NHƯNG OAI
Tôi ở vùng cao lắm núi đèo
Lang thang cắt tóc kiếm tiền tiêu
Cái nghề nhàn rỗi thù lao thấp
Công việc thảnh thơi giá quá bèo
Vít cổ quan to đều chấp thuận
Xách tai xếp lớn vẫn nghe theo
Nhiều ông đã vậy còn khen ngợi
Nghĩ lại cũng hay, chỉ tội nghèo

37/ Ha Ngoc Le  - THỢ CẮT TÓC THỜI NAY
Quê tôi có bạn chẳng leo đèo
Cứ ngồi một chỗ đủ tiền tiêu
Nhiều người cứ thế mang thân đến
Lắm kẻ khinh khi nghiệp bọt bèo
Quanh năm vặn cổ nề quan lớn
Suốt tháng bẹo tai khách vẫn theo
Nghề nghiệp, thế thời, thời phải thế
Cần cù sáng tạo đã qua nghèo
 

38/ Nguyễn Hoàng - THỢ CẠO

Lỉnh kỉnh tông đơ chả ngại đèo
Vít đầu thiên hạ kiếm tiền tiêu 
Nháy Tông gạt Lược gom đồng lẻ
Khua Kéo lướt Dao giá cũng bèo
Kiếp trước đường tu còn quá vụng
Phận này hành khất vẫn đi theo
Kéo dao đeo bám nghề dao kéo
Chẳng ngán đầu ai chả sợ nghèo.

39/ Dong Hoang - THỢ CẠO
Ai dại ai khôn cứ vượt đèo.
Tớ làm thợ cạo kiêm tiền tiêu.
Tông đơ dao kéo toàn đồ xịn.
Gương lược nước thơm chỉ thứ bèo.
Khách mới vui lòng chào bịn rịn.
Bạn quen hồ hởi vẫy tay theo.
Bốn mùa mưa nắng đều công việc.
Cần kiệm chắt chiu cũng thoát nghèo.

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét