Trang

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

TRÂU - BẠN NHÀ NÔNG



   

         BẠN NHÀ NÔNG
Bạn với nhà nông tự xửa xưa
Đứng đầu cơ nghiệp phải đâu vừa
Đồng xa cỏ hiếm nên về tối
Ruộng cạn đất còn có kể trưa
 
Nết ở nết ăn bao kẻ mến
Việc cày việc kéo lắm người ưa
Ai đâu trở lại miền thơ ấu
Để cưỡi lưng trâu, thỏa thích đùa

32 BÀI HỌA
1/ TRÂU CỔ TÍCH (Dang Kich)
Chuyện từ tích cổ thuở xa xưa
"Lừa Hổ trí khôn" chẳng phải vừa 
“Trong đất ngoài mo” nên sợ tối 
“Trên Trời dưới Cuội” chẳng vì trưa 
“Ruộng sâu trâu nái” ai không thích 
“Vợ cấy chồng cày” cảnh vẫn ưa 
Bạn hãy về thăm nơi xóm trại
Chả thấy Trâu đâu, ngỡ chuyện đùa

2/ TRÂU NHÀ (Dương Hoàng)
Nguồn gốc trâu nhà có tự xưa
Từ rừng thuần hoá phải đâu vừa
Siêng năng cày ruộng không lo tối
Cần mẫn chở hàng chẳng ngại trưa
Họ đứng, đập đi già cũng mến
Níu dừng, thúc chạy trẻ đều ưa
Quanh năm suốt tháng không ngơi nghỉ
Làm việc chỉn chu nỏ thích đùa

3/ TRÂU THỜI “TAM NÔNG”
                      (Nguyễn Trọng Liên)
Nông dân làm bạn tự thời xưa

Tiếng tốt ngàn năm ấy chẳng vừa
Kế hoạch “Tam nông” trâu nghỉ tối…
Xu thời “Hiện đại” máy phay trưa…
Đồng quê vang rộn câu thương mến
Cung Quảng xôm vui chuyện Cuội ưa
Ra thế! Tam nông mày lại khỏe
Vỡn bụng ngày đêm thỏa thích đùa

4/ CHẲNG VỘI GÌ (Lê Đình Nghĩa)
Vội vã làm gì tự thuở xưa
Cỏ non gặm mãi cũng chưa vừa
Kéo cày mải miết lo trời tối
Lôi gỗ cần cù gắng tới trưa
“Tắc tắc” nhà nông thường vẫn gọi
“Nhong nhong” bọn trẻ mải mê ưa
Con gì tắm mát nằm nhai lại
Đủng đỉnh trên lưng chú sáo đùa.

    5/ KIẾP TRÂU (Nhuy Gialai)
Vốn ta thiên tướng tự ngàn xưa
Xuống giúp trần gian sức chẳng vừa
Đồng cạn cày sâu luôn sớm tối
Cỏ già nhai lại chút ban trưa
Long nhong con trẻ hồn nhiên thích
Cơ nghiệp tuổi già tâm nguyện ưa
Sống với làng quê đời gắn bó
Chết làm tang trống tiếng xa đùa…

     6/ ĐỜI TRÂU (Bảo Như)
Trâu vốn được yêu từ thuở xưa,
Chịu bao gian khổ nói sao vừa?
Cày sâu, cuốc bẩm ... Nào e khó
Cơm hẩm, cỏ xơ... Cùng nghỉ trưa. 
Nắng xế, người ơi! Thong thả ... Thích
Chiều tà, tiếng sáo... Dặt dìu ... Ưa
Cuộc đời cơ cực, ai chia sẻ?
Lặng lẽ ngắm xem trẻ giỡn đùa.

    7/ TRÂU NGẪM (Khanh Van Chi Duc)
Tiếng đàn nghễnh ngãng tự ngày xưa
Hội chọi Đồ Sơn chẳng phải vừa
Ả Chức ngồi chờ từ chập tối
Chàng Đinh đứng đợi lúc non trưa
So cùng loài hổ nhiều người chuộng
Sánh với lũ hầu ít kẻ ưa
Hơn kém xin nhường trang thục nữ
Chậm chân xơi nước đục, không đùa 

    8/  PHẬN TRÂU
 (Khanh Van Chi Duc)
Cơ nghiệp hàng đầu tự thuở xưa

Ông cha đã nói phải đâu vừa
Ruộng nhiều cày mãi không lo tối
Ao lắm tắm luôn chẳng sợ trưa
Kiên nhẫn khi làm nhiều kẻ quý
Hung hăng lúc chọi ít người ưa
Buồn vui mưa nắng không ai hiểu
Cũng chẳng phiền chi bọn trẻ đùa 

    9/ VỊNH CON TRÂU
      (Nguyễn Đình Nguyên)
Con trâu vốn quý tự ngàn xưa
Khỏe mạnh như trâu mấy cũng vừa
Gắng sức trâu làm đâu quản tối
Căng mình trâu kéo sá chi trưa
Cày hay trâu quý nhiều người thích
Bừa giỏi trâu hiền lắm kẻ ưa
Trẻ nhỏ chăn trâu luôn thích thú
Lưng trâu nghịch ngợm lại thích đùa

    10/ KIẾP TRÂU (Cố Nhân)
“Bạn của nhà nông” tự thuở xưa
Mà sao đối xử lại không vừa
Ruộng đồng, cố gắng khi mưa nắng
Rơm cỏ, nhai nang lúc sớm trưa
Khỏe trẻ sức dư còn kẻ mến
Yếu già hơi hụt hết người ưa
Nhà nông thay “bạn” như thay áo
“Bạn của nhà nông”… câu nói đùa

    11/ NÉT ĐẸP TRÂU (Phạm Bá Quát)
Chịu thương chịu khó tự ngàn xưa
Gối đất nằm sương cũng đã vừa
Kéo nốt bè luồng đâu ngại tối
Cày xong thửa ruộng sá gì trưa
Rơm khô nhai vội cho qua quýt
Nước đục uống bừa dẫu khó ưa
Cực khổ vẫn vui nào kể khổ
Trí khôn lừa hổ chuyện như đùa

12/ BẠN TA (Hoàng Anh)
Là bạn của ta tự thuở xưa

Bao nhiêu cảm mến cũng chưa vừa
Kéo xe chăm chỉ không nề tối
Cày ruộng siêng năng chẳng kể trưa
Ngực nở đuôi cong người bán chuộng
Vai đầy lưng thẳng lái buôn ưa
Mục đồng say sáo trên đồng cỏ
No bụng đàn trâu thả sức đùa

13/ TÀI SẢN NHÀ NÔNG (Hoàng Anh)
Kéo cày là bạn vốn từ xưa
Tài sản nhà nông chẳng phải vừa
Nhờ nó no lòng nồi cháo sáng
Cậy mày ấm dạ bữa cơm trưa
Bốn chân đều đặn nhiều người thích
Đôi mắt sáng ngời khối kẻ ưa
Bao cấp một thời bao khốn đốn
Trâu là cơ nghiệp! Ấy đừng đùa

    14/ BẠN TRÂU (Hạ Đỏ)
Bạn với nông gia tự thưở xưa
Xác to, thân lớn, sức dư thừa
Ngày ngày vỡ đất đâu nài khó
Tháng tháng đằm mình xá nắng mưa
Khỏe mạnh oằn lưng cày với kéo
Già rồi xẻ thịt lắm người ưa
Da dày bọc trống vang muôn nẻo
Thúc giục cô trò mỗi sáng trưa.

    15/ CON TRÂU (Ngô Quang Hùng)
Sống với nông dân tự thuở xưa
Nhà nhà quý mến nói sao vừa
Đồng sâu ngập nước cày quên tối
Ruộng cạn ứ bùn kéo mặc trưa
Nhẫn nhục siêng năng bao kẻ thích
Hiền lành dễ bảo lắm người ưa
Rơm khô cỏ úa đều xơi tất
Nghễu nghện lưng trâu trẻ khoái đùa

    16/ PHẬN TRÂU  (Dong Hoang)
Sáng nắng chiều mưa tự thuở xưa 
Kiếp thân trâu ngựa phải chi vừa.
Rừng sâu kéo gỗ quên trời tối
Đồng cạn cày bừa sá kể trưa
"Đàn gảy tai trâu" quen ý đểu
"Tầm ngưu tầm mã" chẳng lời ưa 
Người ơi có nhớ thời bao cấp
Cơ nghiệp nhà nông chẳng phải đùa

    17/ TRÂU NGÃ (Thanh Thanh)
Đuôi Trâu hầm khế thích từ xưa
Sụn vó giòn tan cũng rất vừa
Thịt nạc hỏa kim ăn buổi tối
Lòng chay luộc kỹ nhậu ban trưa
Chặt to nấu nạm nhiều người thích
Thái nhỏ xào lăn lắm kẻ ưa
Để lại tấm da làm cái trống
Tưng bừng dùi đánh lúc vui đùa

18/ CON TRÂU (Viet Hung Le)
Gắn với nông dân tự thuở xưa
Cày sâu, cuốc bẫm chứ đâu vừa
Quanh năm cặm cụi kiêng chi tối
Ngày tháng cần cù há sợ trưa
Dễ tính, hiền lành, nhiều kẻ thích
Siêng năng, chăm chỉ khối người ưa
Chiều chiều lũ trẻ, tranh nhau cưỡi
Đạp cổ, ôm lưng chúng nó đùa

19/ NGẮM TRÂU (Bá Tú Nguyễn)
Điệu sáo mục đồng vọng tiếng xưa
Cờ lau phảng phất tựa như vừa...
Ruộng sâu ,Trâu nái cày ban sớm
Đồng cạn, Nghé con vực buổi trưa
Nước đục dầm mình vì tánh luyến
Rơm khô mỏi miệng bởi lòng ưa
Ngàn năm lịch sử còn vang mãi
Đánh đuổi Sài lang chuyện chẳng đùa

20/ HOÀI NIỆM (Trần Huy Hùng)
Ngôi đầu sản nghiệp đã thành xưa
Rau muống, lồm chua mấy cũng vừa
Nâng cốc rót tràn thâu suốt tối
Cụng ly dốc cạn sá gì trưa
Mùng mười xới chọi trò tiêu khiển
Tháng Tám sân thua món thực ưa
Tiếng sáo mục đồng sao thổn thức
Này Trâu ta bảo nhé! Đừng đùa

21/ TRÂU CHỌI (Phạm Chí Nguyện)
Trò chơi để lại vốn từ xưa
Cao thấp tranh đua chuyện chẳng vừa
Cần mẫn đầu tư không kể tối
Kiên trì công sức sá gì trưa
Nhìn Ông lực lưỡng bao người thích
Trông tướng oai hùng lắm kẻ ưa
Xung trận Đồ Sơn ngày thách đấu
Dân gian khéo vẽ để vui đùa

22/ TRÂU SẮT (Phạm Chí Nguyện)
Việc cày việc kéo rõ từ xưa
Trâu sắt ngày nay thật chẳng vừa
Cày máy giúp ta làm đất sớm
Trâu nhà đỡ mệt khỏi về trưa
Làng quê đổi mới bao người thích
Đồng ruộng thửa dồn lắm kẻ ưa
Cơ giới đất trồng nông nghiệp hóa 
Ấm no giàu có sướng nô đùa

23/ CHỌN TRÂU (Dương Cung)
Kết bạn cùng nhau tự thuở xưa
Nhiều trâu tính khí cũng không vừa
Suốt ngày ngoài bãi còn thèm cỏ
Cả buổi trong chuồng vẫn ngủ trưa
Kén uống, biếng ăn nghe đã ghét
Nhác cày, ngại kéo thấy không ưa
Nghề nông đồng áng luôn bề bộn
Chọn được trâu ngoan, chẳng phải đùa.

24/ DẠY TRÂU CÀY (Dương Cung)
Mấy bác nhà nông tự thuở xưa
Trâu cày cả buổi vẫn chưa vừa
Ngày mùa cho nghỉ dăm ba bữa
Chính vụ phải làm suốt cả trưa
Nhác kéo, biếng lười thì ghét bỏ
Siêng cày, chịu khó được khen ưa
Với Trâu dạy bảo nên roi vọt
Đừng có mơn man nó tưởng đùa

25/ PHẬN TRÂU (Dương Cung)
Sáng nắng chiều mưa tự thuở xưa 
Kiếp thân trâu ngựa phải chi vừa
Cày bừa dưới ruộng không lo tối
Kéo gỗ trên rừng chẳng kể trưa 
"Tầm mã - Tầm ngưu" buông tiếng xấu
“Tậu trâu - Lấy vợ" nói là ưa 
Người ơi có nhớ thời bao cấp
Cơ nghiệp nhà nông chẳng phải đùa

26/ ĐẦU CƠ NGHIỆP (Phan Hoi)
Nổi danh đã biết tự ngày xưa
Hữu dũng đa mưu chẳng phải vừa
Đồng sâu ruộng cạn ông đâu nản
Rừng núi dốc đèo chả chịu thua
Cày giỏi muôn người ai cũng thích
Kéo tài thợ chủ tất đều ưa
Tận tụy suốt đời lo công việc
Đứng đầu cơ nghiệp vẫn còn đua

27/  CHỚ CÓ ĐÙA (Lê Đình Nghĩa)
Con trẻ lưng trâu tự thuở xưa
Nhong ngong cả buổi cũng không vừa
Ao sâu tắm mát khi chiều xuống
Ruộng cạn cày nông lúc giữa trưa
Xuân đến đem lòng vương vấn mến
Hè về hả dạ mải mê ưa
Người ơi! Nhớ lại thời xa ấy
Cắt cỏ chăn trâu thoải mái đùa

28/ KIẾP TRÂU (Thai Kim Tinh)
Kéo cày trả nợ kiếp xa xưa.
Kéo đến kiếp sau, chắc chửa vừa.
Bì bõm vũng sâu, cho đến tối.
Xới tung ruộng cạn, tới gần trưa. 
Chồng cày mệt lử, mà còn thích.
Vợ thấy bừa hăng, sao chẳng ưa?
Tội nghiệp thânTrâu quần quật thế.
Còn đâu sức lực, để vui đùa.

29/ THÂN TRÂU (Thai Kim Tinh)
Lầm lũi kéo cày trả nợ xưa.
Chân run, gối mỏi vẫn chưa vừa
Dầm bùn, tâm tịnh không hề tối.
Dãi nắng, da trần chẳng ngại trưa.
Kéo khỏe, cày sâu đâu bị ghét.
Đi ngay, bừa kỹ chỉ thêm ưa
Đến già sợ trả chưa xong nợ
Nên thấy cỏ non, chẳng dám đùa. 


Mới
Nguyễn Thị Tâm - BẠN NHÀ NÔNG
Hàng can xếp nhị phải đâu vừa
Bạn của nhà nông tự thuở xưa
Rướn cổ kéo cày khi sẩm tối
Gù lưng cõng ách đến gần trưa
Do vì cần mẫn nhiều người mến
Được cái hiền lành lắm kẻ ưa
Nhớ lại ngày xưa thời để chỏm
Chăn trâu cắt cỏ thỏa thuê đùa!!!

Han Dam Duy - NGƯỜI BẠN TỐT

Trâu giờ vẫn quý nói chi xưa
Thực phẩm: đùi, thăn, sữa chuộng ưa,
Đủng đỉnh hôm mai làm mịt tối
Vội vàng chiều sáng nghỉ ngơi trưa
Cặp sừng cong nhọn nào gây sự
Đôi mắt trang nghiêm nỏ cợt đùa,
Khó nhọc ghé vai, người bạn tốt
Thủy chung ca ngợi mấy cho vừa!

Huy Mien Nguyen - HỌA 
Thời nay chuyện thật cứ như đùa 
Làm ruộng bằng trâu ít kẻ ưa
Đất rộng máy cày không kể tối
Đường Cao xe kéo chẳng nề trưa
Nông thôn đổi mới người như thiếu
Công nghiệp đầu tư máy mới vừa 
Số phận trâu nuôi chừng ngắn ngủi 
Đâu còn sủng ái giống như xưa



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét