Trang

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

ỐC LỒI THAN THỞ


                                    ĐỜI ỐC  (Dang Kich)
                               Hiền lành nhẫn nhịn đã bao đời
                               Sống cảnh bần hàn chỗ bẩn hôi
                               Trong cuộc rêu đu thì cứ bám
                               Ngoài dòng nước chảy cũng đành trôi
                               Người ăn, người đổ mong còn vỏ
                               Kẻ cướp, kẻ tranh sợ hết mồi (*)
                               Xin hỏi Trời xanh kia có thấu
                               Còn ai mà khổ giống như tôi

                                   (*) Ở Hà Nội có chuyện tranh nhau ăn buffet.
            
                                      THAN THÂN (Dang Kich)
                              Cám cảnh thân tôi khổ suốt đời
                              Cả ngày rờ rẫm chỗ tanh hôi
                              Định chui vào vỏ cho yên ấm
                              Mặc kệ ngoài đời cảnh nổi trôi
                              Cứ tưởng lên xe là hết khổ
                              Ngờ đâu xuống phố để làm mồi
                              Yên thân nhẫn nhục, đời cơ cực
                              Trần thế ai mà khổ giống tôi.
---------------------------------

CÁC BÀI HỌA KHÁC >>>

1/ THÂN ỐC (Ngô Quang Hùng)
Náu mình vỏ cứng kệ thây đời
Sống ở bùn lầy chẳng ngại hôi
Cỏ lá rong rêu nhiều tớ bám
Sông hồ đầm phá rộng mình trôi
Ai ăn ai đổ còn nguyên vỏ
Kẻ ghét kẻ mê vẫn đủ mồi
Thân ốc mình mang mà chẳng nổi
Cọc rêu không vác lại mời tôi?

2/ PHẬN ỐC (Nguyễn Văn Cúc)
Đẻ trứng, nở con để lại đời
Đồng tiền bịt miệng suốt ngày hôi
Ốc nhồi bầm bẫm làn sương phủ
Ốc quắn lang tanh hạt nắng trôi
Cái đít vắt ve ghê ngọn hoắt
Chiếc mồm toen toet gớm co mồi
Còn nguyên yếm thắm nào ai bóc
Dang dở duyên tình chút phận tôi

 

3/ PHẬN ỐC (Khanh Van Chi Duc)
Khéo miệng bò lên giữa cuộc đời
Sá gì trong đục với tanh hôi
Bám chân cọc dậu không chìm đắm
Núp bóng cầu ao chẳng nổi trôi
Bún lá đang chờ hàng hợp vị
Chuối xanh còn đợi món ưa mồi
Chợt nghe tiếng động co vào vỏ
Lắm kẻ rình mò bóc yếm tôi

 

5/  Tâm sự ốc Nguyễn Hoàng 
Ngụp lặn đáy sông, cả cuộc đời
Cái nơi vừa bẩn lại vừa hôi
Vác thân bò đất, rêu đeo bám 
Gánh vỏ bơi sông, rong đẩy trôi
Chán lúc tàn canh nơi bợm nhậu
Thèm khi đêm vắng chốn săn mồi
Tiếng Tù Và ốc, còn ai nhớ
Dấu ấn người xưa, đậm bóng tôi

6/  PHẬN ỐC Dung Nguyen Xuan
Cũng một chúng sinh, một kiếp đời
Mà đành chui lủi chỗ tanh hôi
Ao tù nước đọng thân chìm lấm
Cống rãnh đầm lầy phận nổi trôi
Bún sáng nấu ninh ngon ngọt nước
Bia chiều xào luộc ngẩn ngơ mồi
Tài hèn sức mỏng thu mình sống
Thiên hạ mặc lòng chỉ biết tôi

7/ ĐỪNG LÀ ỐC  Bảo Như
Sống trong vỏ ốc là tiêu đời
Trời dẫu định rồi chớ để hôi !?
Ý chí sinh tồn bền vững lắm.
Tim yêu thắm đậm không dễ trôi
Bùn dơ lầy lội mặc cứ bám
Vỏ cứng thập thò lại đáng mồi

Mạnh mẽ đứng cùng Trời với Đất
Chỉ mong ... Ốc nhé, đừng nuôi "tôi"

 8/ Ý CHÍ ỐC Xuân Hiệu Đặng
Ốc tôi sinh trưởng ở trên đời
Gần bùn đâu chịu tiếng tanh hôi
Giương lưng gánh vác gây cơ nghiệp
Há chịu cảnh đời phận nổi trôi
Đất Bắc trời Nam đi tìm lối
Quyết chí vượt lên kiếp làm mồi
Hiên ngang ngẩng mặt cho trời thấu
Tự tôi nắm lấy cuộc đời tôi!

 

9/ THAN THÂN (Dang Kich)
Cám cảnh thân tôi khổ suốt đời
Cả ngày rờ rẫm chỗ tanh hôi
Định chui vào vỏ cho yên ấm
Thôi mặc ngoài đời kiếp nổi trôi
Cứ tưởng lên xe là hết khổ 
Ngờ đâu xuống phố để làm mồi
Cam tâm nhẫn nhục, đời cơ cực
Trần thế ai mà cảnh giống tôi.

 

10/ ỐC TÂM SỰ (Dương Cung)
Nấp trong vỏ bọc đã lâu đời
Ốc sống âm thầm chốn nước hôi
Có lúc cố tình xuôi suối cạn
Lại khi liều mạng ngược dòng trôi
Rất nhiều đối thủ lùng tiêu diệt
Rõ lắm gian tham sục bắt mồi
Số phận mong manh như sợi tóc
Trốn đâu cho thoát khổ thân tôi

 

11/ KIẾP GIANG HỒ Bá Tú Nguyễn 
Hung bạo mang danh nhất ở đời
Giang hồ lỡ bước sống tanh hôi
Mưa sa hứng chịu cơn lăn lóc
Gió cuốn cam đành cuộc nổi trôi
Bến cũ tiễn người đôi xị đế
Đò xưa vắng khách nửa tô mồi
Rêu phong, cỏ úa đời sương gió
Phó mặc nhân tình, một kiếp tôi

12/ NỖI SỢ CỦA ỐC Cố Nhân  
Vòng vo nỗi sợ cứ truyền đời
Nhẫn nhục đành rằng chịu tiếng hôi
Miệng nọ, bưng che khi nước chảy
Vỏ kia, chui rúc lúc dòng trôi
Suối trong co quắp tìm rìa đá
Ao đục quẩn quanh kiếm miếng mồi
Chìm nổi nhìn đời, đời vẫn thế
Bão giông, lốc xoáy… hết hồn tôi

 

13/ ỐC NGẪM  Khanh Van Chi Duc 
Chậm chạp người chê tiếng để đời
Ao tù nước đọng sá gì hôi
Triều xô biển động đời phiêu dạt
Sóng đẩy cát dìm kiếp nổi trôi
Khi chết xương mai hàng mỹ nghệ
Lúc còn da thịt món ngon mồi
Tủi thân nương náu nằm trong vỏ
Có kẻ vẫn còn mượn lốt tôi


14/ ỐC THÁN  (Dong Hoang
Khốn nạn thân tôi cái cảnh đời
Ao tù nước đọng lại tanh hôi
Trên lưng gánh nặng, âu đành phận
Dưới bụng kéo bùn, kiếp nổi trôi.
Đến với trẻ em, nuôi tử tế 
Vô nhà bợm nhậu, xáo thành mồi
Sống chìm chết nổi nơi tăm tối
Đày ải thế này cái xác tôi

 

15/ LỜI ỐC Viet Hung Le
Gánh nặng trên lưng một mảnh đời
Chưa từng e ngại chốn tanh hôi
Ao nông nước cạn nằm yên chỗ,
Hồ ngập lũ tràn mặc cuốn trôi
Buồn miệng người ăn, người mút vỏ
Vui đời kẻ nhậu, kẻ xơi mồi
Ba chìm bảy nổi vùi trong đất,
Gốc phố, vỉa hè... chẳng thiếu tôi

 16/ PHẬN ỐC Thai Kim Tinh
Yếu thế cho nên phải né đời.
Thu mình cố lánh chỗ tanh hôi.
Thân mềm đành chịu bao vòng xoáy. 
Vỏ cứng sá gì chuyện nổi trôi. 
Thị Hến ăn chơi, xào đủ món.
Chàng Nghêu nổi hứng, luộc thêm mồi.
”Lạt như nước ốc” nghe mà tủi.
”Đổ vỏ” nỡ đành bạc với tôi.

 

17/ ỐC SÊN Dong Hoang
Lũ ấy sinh sôi khiếp nhất đời .
Cháu đàn con đống lại tanh hôi 
Ban ngày trốn biệt như chìm nghỉm
Đến tối lòi ra tựa nổi trôi
Lộc biếc rau xanh xơi láng hết
Chồi non nụ thắm ngốn no mồi
Muốn trồng rau sạch lo mà bắt 
Lọ mọ một mình khổ xác tôi

 

 18/ ỐC HƯƠNG (Thai Kim Tinh)
Thân Ốc như ta cũng sướng đời.
Hương thơm nào phải thứ tanh hôi.
Ruột mềm nhưng chẳng lo bầm dập.
Thân nặng nào đâu sợ bị trôi.
Vỏ sáng nhiều khi lầm ngọc bích.
Hoa văn lắm lúc tưởng đồi mồi.
Miệng to vang tiếng tù và thổi.
”Vòng xoáy” cuộc đời mãi nhớ tôi.

 

19/ ỐC TỰ THÁN Thai Kim Tinh 
Tội nghiệp thân ta suốt cuộc đời.
Co ro trong vỏ, chịu tanh hôi.
Ao tù, cành mục lo đu bám.
Suối cạn, bùn khô ước được trôi.
Lê xác, đâu hơn trâu kéo gỗ.
Cõng thân, chẳng kém kiến tha mồi. 
Ai xây nhà đá giam cầm mãi.
Kiếp ốc bao giờ giải thoát tôi?

 

20/ TỦI PHẬN Quát Phạm Bá
Mang danh cũng kiếp sống trên đời
Lầm lũi bùn lầy bẩn lại hôi
Hạn đến bọc rêu, tìm cọc bám
Lũ về theo nước, cuốn dòng trôi
Ruộng sâu mèm mẽm thân lo miếng 
Bàn tiệc rung rinh khách khoái mồi
Đã số trời sinh đành phận vậy
Mọi loài có thấu hiểu lòng tôi

 

21/ THỬ NHƯ TÔI

(Nguyễn Trọng Liên)

Lăn như cục đá đã bao đời
Ngụp lặn vui buồn chốn bẩn hôi
Tiền mở thò râu quờ quạng bám
Vỏ hờ thối ruột lặng lờ trôi
Đã thằng ăn tham thằng đổ vỏ
Lại chú chạy thi chú gặm mồi
Mới biết chốn bần nhưng tịnh cách
Vội vàng chi tá? Thử như tôi?

22/ ỐC THAN – Lida Lê

Tường cao kín cổng tránh giông đời

Bởi ngại tham lòng những đứa hôi

Ngõ hẻm an cư tìm vật bám

Hang cùng trú ngụ dõi dòng trôi

Thò râu đoán trước điều gây hiểm

Đóng cổng phòng xa kẻ kiếm mồi

 Vẫn bị vô nồi năn nỉ khóc

 Ông trời thấu cảnh hãy nương tôi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét