Trang

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

KHÁNH VÂN


Trên trang Facebook của tôi cũng như một số bạn bè khác có cái tên Khanh Van Chi Duc. Cô xinh đẹp, có lẽ thế, nhìn ảnh thì biết. Nhưng cái quan trọng hơn cô viết thơ Đường khá điêu luyện, khiến nhiều đấng mày râu phải thán phục.
Hồi đầu năm nay, dân chơi thơ Đường bỗng dưng thấy xuất hiện một nhân vật xướng họa với phong cách thật tài hoa. Cô làm nhanh và rất khéo dùng từ. Không rõ cô ta ở đâu, làm việc gì mà cứ thấy đều đều ra lò các thi phẩm xinh xắn trên Face.
Từ những câu thơ rất khí phách khi Vịnh Cọp buổi đầu:
               “Tự tại ung dung trước cửa đền
                 Ngắm vầng nhật nguyệt lặn rồi lên…”
Cho đến bài “Vịnh Trăng” gần đây đã mang đầy ý tứ sâu sắc và trí tuệ của một người từng trải, lịch lãm:
                  Soi sáng đêm đêm khắp mọi nhà
                  Lênh đênh tròn khuyết giữa bao la
                  Lung linh đáy nước dòng sông rộng 
                  Vằng vặc lưng trời đỉnh núi xa
                  Hư thực chuyện xưa tài Hậu nghệ 
                  Giả chân tích cũ sắc Hằng Nga 
                  Trách ai tát nước bên đường ấy
                  Đã múc vào rồi lại đổ ra.
Hôm vừa rồi cô hẹn qua Thanh Hóa. Mấy anh em chúng tôi cùng lên sân bay Sao Vàng đón, đi thăm thú vài nơi rồi về giao lưu tại Bỉm Sơn. Cũng chỉ biết nhau qua mạng nhưng khi gặp gỡ người thật việc thật thì mới thấy bất ngờ. Đã sở hữu cái tuổi 50 mà trông cô còn quá trẻ đẹp và nhanh nhẹn. Con của cô, một đứa đã có bằng Thạc sỹ và đã lập gia đình, một đứa vừa tốt nghiệp Thạc sỹ bên Úc. Hạnh phúc hơn cô còn có một người chồng thành đạt và rất chiều vợ, anh ta là Chí Đức đã được Khánh Vân trân trọng gắn bên cạnh tên mình.
Có dịp tìm hiểu chúng tôi mới rõ thêm, song thân của cô cũng là những nhà giáo mẫu mực và cũng làm thơ. Từ nhỏ cô đã được ông ngoại dạy cho làm Đường luật. Học chuyên toán vào đời bận rộn với biết bao công việc xã hội, rồi việc gia đình, tưởng hồn thơ trong cô đã tắt. Không ngờ tham gia Facebook thấy bạn bè xướng họa vui quá thế là máu nghệ sỹ từ thời thơ ấu trỗi dậy. Kể cũng lạ, giữ trọng trách ở một Doanh nghiệp lớn, không hiểu cô lấy đâu ra thời gian. Dường như đoán được ý chúng tôi cô cho biết: Vừa làm việc, vừa làm thơ cô cảm thấy tâm hồn mình thư thái hơn, cân bằng hơn, nhân văn hơn. Cái tham, sân, si trong người cũng nhờ thế được chế ngự.
Hôm gặp nhau tôi tặng cô cuốn sách “Cuộc hội ngộ bất ngờ” và coi đây cũng là một Cuộc hội ngộ bất ngờ vậy.
Chúc cô trẻ mãi cùng năm tháng và luôn đồng hành cùng bạn bè qua những vần thơ.   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét