Tôi phải nói ngay là
cái mẩu giấy xanh xanh kia do tôi tự làm và đã đưa cho một số bạn bè.
Đừng ai nghĩ rằng cái
việc ấy là lập dị, chơi ngông và khác người. Nó chỉ có một mục đích trong sáng
và đơn giản là: Để giao lưu và kết bạn.
Tôi không học theo
cách của Sếp nào đó đưa Cạc-vi-dít để thể hiện địa vị và đẳng cấp với hàng lô
các chức danh, chức vụ đi kèm.
Tôi cũng không học
theo cách của mấy Công ty, cửa hàng nào đó dúi Cạc-vi-dít cho khách để quảng
cáo, tiêu thụ sản phẩm.
Ai cũng sẽ nghĩ: phải
có danh hay có lợi, mưu cầu một cái gì đó chứ chả nhẽ làm không công.
Muốn có danh hoặc nổi
danh thì phải có tài. Không có tài mà huyễn hoặc thì cũng giống như con ễnh
ương và con bò trong chuyện ngụ ngôn. Còn nói về lợi thì làm như tôi thì không
thể gọi là trục lợi hay kinh doanh. Có chăng còn phải bỏ thêm tiền bạc và công
sức.
Vậy thì vì đâu mà có
ý tưởng này.
Bạn bè, anh em ngồi với
nhau nhân nói chuyện mạng mẽo, chát chít, bạn hỏi:
- Ông
có Facebook đấy à?
- Ừ!
Có đấy! Vẫn vào thường xuyên.
- Thế
“Nick” của ông là gì?
Lại
phải lấy bút ra viết nguệch ngoạc mấy chữ, coi chừng tam sao thất bản. Chưa kể
viết vào tay thì về rửa tay là hết, viết vào vỏ bao thuốc lá thì về vứt đi là
xong.
Nay
có cái mẩu giấy xanh xanh kia chỉ việc trao cho bạn. Rất lịch sự, rất quý mến.
Trên
đó còn ghi cả Email, số điện thoại đàng hoàng. Không quên ngỏ lời cảm ơn trân
trọng. Kể ra thịnh tình với bạn như vậy mới là thỏa đáng.
Nhưng
tôi cũng chỉ đưa cho những ai có địa chỉ và thường hay truy cập mạng và
Facebook thôi.
Với
những người không có thì đưa cho họ là một sự lố bịch, kệch cỡm và vô duyên.
Tóm lại cái mẩu giấy
xanh xanh kia của tôi chỉ có một mục đích trong sáng và duy nhất đó là: Để có
thêm một người bạn giao lưu trên Facebook của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét