Ít ai có thể ngờ rằng cái đoạn sông
này đã từng có một thời náo nhiệt, tấp nập khách bộ hành. Nó là cửa ngõ phía
Tây của Nga Sơn đi lên Bỉm Sơn, lên Quốc lộ 1. Nơi đó chính là Bến đò Tư Tuần.
Bến
đò này thuộc làng Phúc Thọ (xóm 9, xã Nga Vịnh, Nga Sơn). Còn phía bên kia là
xã Hà Châu, huyện Hà Trung. Đôi bên nhà đò đã thống nhất với nhau, cứ hết 5
ngày lại đổi phiên. Đúng giờ ấy, ngày ấy là bên kia phải cho đò của mình về
lạch để rồi 5 ngày sau quay lại.
Những chiều thứ 7, những sáng thứ 2,
khách qua đò nườm nượp. Xe máy, xe đạp, xe cải tiến đi lấy củi, chở đồ…. Về sau
đông khách quá, nhà đò mua thùng phuy kết với nhau làm cầu phao. Thỉnh thoảng
mở ra cho tàu bè lưu thông. Chả rõ quy định ở đâu mà họ thu tiền của cả tàu
thuyền chạy trên sông. Cầm sẵn một cái vợt có cán dài giơ ra, những nhà tàu
thuyền kia chỉ việc thả tiền vào đó, thật tiện. Trong một thời gian dài đò Tư
Tuần là nơi thu nộp ngân sách cho địa phương hai bên tương đối nhiều. Những
trận đấu thầu Đò ngày càng trở nên quyết liệt.
Năm 1992, con đường ra đò Đa Nam được
hình thành, đi theo đường này lên Bỉm Sơn gần được mấy cây số, người ta đi theo
lối ấy cho nhanh. Đò Tư Tuần vắng khách dần, chỉ còn dân hai bên qua lại đi dậm
cáy, đi bắt ốc, cắt cỏ….
Nay
thì đò đã về hưu, bến vắng, đường hoang không còn người qua lại, cỏ dại tốt um
tùm.
Không biết đã có ai nhỡ đò ở đây chưa.
Từ ký ức sâu thẳm trong tôi đang vang lên tiếng gọi thống thiết trong đêm: “Đò
ơi….ơi… Đò….”…. của một lữ khách nào đó,
do xe hỏng phải dắt bộ về bến gọi đò.
Ngã ba sông, phía trước mặt còn gọi là Vụng bà Tân
Bên kia là Đồng A, xa xa là núi Tréo Vành và Nhà máy xi-măng Bỉm Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét