Trong các đám tang ta thường thấy ghi
trên vòng hoa, trướng, các loại văn bản, cáo phó, diễn từ… dòng chữ VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC.
Vô cùng thương tiếc là sự tiếc thương
không có giới hạn. Điều này chỉ đúng với con cháu, anh em trong nhà hoặc bạn bè,
chiến hữu chí cốt khi phải cách xa người quá cố. Còn với những người quen biết
sơ sơ, những người có liên hệ dây mơ rễ má gì đấy, những người ở tổ chức, cơ
quan, đơn vị do trách nhiệm mà đến… dùng 4 chữ này e rằng hơi cường điệu quá
mức.
Hồi năm ngoái tôi đi dự một đám tang ở
trong nam thấy có 4 chữ mà tâm đắc: THÀNH KÍNH PHÂN ƯU (Thành tâm chia buồn)
Nhiều đối tượng, nhiều người đi dự đám
tang nếu sử dụng cụm từ này có lẽ phù hợp hơn. Rất mức độ và cũng rất trang
trọng. Có thể có ai đó cho rằng nó mang nhiều nghĩa Hán, tuy nhiên có thể Việt
hóa đi.
Từ ngữ dùng càng chuẩn thì càng tiệm
cận với chân lý
Thành ra, có những cái ta cứ dùng mãi rồi
quen, chứ bình tâm ngẫm kỹ lại thấy nó sáo rỗng và không thật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét