Chuyện Rùa Thỏ chạy thi thì đến trẻ mẫu giáo cũng biết.
Nhưng vừa qua lại có người cho biết nó đang còn đoạn sau nữa. Tôi xin kể tiếp:
Thỏ lại gặp Rùa, vẫn còn cay cú với thất bại lần trước,
nó bảo:
- Hôm trước anh thắng là do tôi mải
chơi. Ngày mai tôi và anh sẽ thi đấu lại.
Rùa vui vẻ nhận lời. Biết chuyện, nhiều bạn bè của Rùa đã
can ngăn:
- Lần trước anh thắng là do nó chủ quan. Lần
này sao mà thắng được nó.
Rùa mỉm cười:
- Tất nhiên rồi! Làm sao có thể thắng được Thỏ
khi mà anh ta cố gắng. Ở đây tôi chỉ muốn nói là trong cuộc sống nếu người nào
có tài và nhanh nhẹn thì người đó sẽ hơn những người chậm chạp. Nhưng với điều
kiện là họ không được kiêu căng và chủ quan.
Lúc ấy mọi người mới vỡ lẽ rằng Rùa thật là độ lượng và
sâu sắc, biết chắc là thua nhưng vẫn thi để đem đến cho mọi người một bài học
nữa.
Lại một hôm khác, Thỏ găp Rùa, nó tự đắc khoa chân múa
tay nói rằng chỉ có thắng Rùa. Lần đầu nó thua chẳng qua là chưa muốn thắng.
Thấy vậy Rùa bèn nói:
- Vậy thì chúng ta hãy thi đấu
tiếp môt lần nữa.
Thỏ đồng ý ngay. Nhưng Rùa nói thêm:
- Tuy nhiên lần này đường đua sẽ
là đường đua mới dài hơn đấy.
Sáng hôm sau, Thỏ muốn giành chiến thắng áp đảo từ phút
đầu nên vọt ngay lên trước. Nhưng không
phải dễ! Phía trước mặt là một hồ nước, Thỏ loay hoay không biết làm sao để
vượt qua, đành phải tìm cách đi vòng…
Trong khi ấy Rùa bình thản bơi qua nhẹ nhàng và về đích
trước.
Thỏ lấy tay quyệt
mồ hôi ròng ròng trên mặt và thắc mắc:
- Như vậy là không công bằng, tại sao
tôi không biết bơi mà bắt tôi vượt hồ?
Lúc này Rùa mới ôn tồn:
- Bạn Thỏ ạ! Trên đời này không có ai
giỏi tuyệt đối và cũng không có ai dốt tuyệt đối. Anh có thế mạnh ở trên bờ,
còn tôi có khả năng dưới nước, đó là chuyện thường. Mỗi người hãy biết tự tìm
ra điểm mạnh điểm yếu của mình.
Từ đó Thỏ nể phục Rùa lắm, nó nhận Rùa là anh em kết
nghĩa, đi đâu xa cũng rủ Rùa đi theo, nó tình nguyện cõng Rùa để cùng đi cho
nhanh, còn những lúc qua sông thì nó được Rùa cho ngồi lên lưng và chở sang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét