Vừa
qua trên Facebook bất ngờ bắt gặp 2 câu thơ trên một phản hồi Bình luận:
Mẹ
già không ở trên PHÂY
Xin
đừng báo hiếu ở đây làm gì
Tôi
không rõ lắm cái văn cảnh của hai câu thơ này nhưng suy nghĩ của tôi thì có
khác. Thực ra Facebook là một thành tựu của công nghệ cho phép ta thêm một
phương thức truyền tải thông tin và giao lưu tình cảm. Ở trên Face khoảng cách
địa lý đã không còn ý nghĩa.
Lòng
hiếu đễ của con cái với cha mẹ từ trước đến nay và từ nay về sau có lẽ vẫn vậy.
Đó là sự quan tâm săn sóc cha mẹ ngày thường cũng như lúc ốm đau; dù ở gần hay
ở xa cũng luôn làm cho cha mẹ vui lòng, hết sức tránh những điều chi làm phiền
não đến các cụ.
Đạo
Hiếu ngày nay nếu có khác chăng là khác ở hình thức biểu lộ. Con cái ở xa quá,
mỗi năm chỉ về thăm cha mẹ được vài ba lần, không như xưa "Có bát canh cần
nó cũng mang cho"
Mẹ
nào cũng rất vui khi biết con mình thành đạt. Nếu như nó thành đạt mà lại ở
ngay bên cạnh thì còn gì bằng. Nhưng nguyện vọng ấy của mẹ thời nay nhiều khi
là không thể, đành phải chấp nhận các con đi xa vì công việc mưu sinh.
Cũng
có con muốn được gần mẹ để báo hiếu nhiều hơn, chu đáo nhiều hơn đã đưa mẹ về
thành phố. Cả một đời mẹ kiệm cần gắn bó với làng quê, khó mà thích nghi nơi
phố phường đô hội. Ở nhà, dẫu sao cũng còn được nhìn thấy mảnh vườn, lối ngõ
thân quen; bà hàng xóm ăn trầu cùng câu chuyện từ những thời xưa cũ. Thôi
thì "Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn…"
Chúng
ta có PHÂY hãy đưa các bức ảnh, các bài thơ, các phim về mẹ lên để anh em, con cháu dù ở xa vẫn
như thấy mẹ khi nào cũng luôn bên cạnh.
Nếu
như mẹ không còn trên cõi đời này thì sự tưởng niệm trên Facebook cũng là hình
thức để nhắc nhở, giáo dục các con, các cháu cái lẽ Hiếu đạo ở đời. Cũng coi
như một nén nhang của đứa con xa quê, hướng về đất mẹ. Nhìn vào di ảnh mẹ lúc
sinh thời mà bồi hồi nhớ lại thân cò lam lũ đã nuôi ta khôn lớn trưởng thành.
Nếu
có phê phán, chê trách thì đối với những người này: Làm cách nhà có mươi lăm
cây số nhưng còn ham vui, bè bạn. Suốt ngày chúi mũi vào Phây, Ai-pôn, Ai-pát…để
rồi mẹ già ngong ngóng chiều hôm: "Có lẽ hôm nay con ta nó bận không
về…"
Vì
thế nên tôi muốn sửa 2 câu thơ trên như thế này:
Dù
mẹ không ở trên PHÂY
Vẫn xin đưa mẹ lên đây để thờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét