Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

BẮT RƯỢU LẬU



Bà cô tôi kể lại một câu chuyện từ cách đây hơn nửa thế kỷ, thấy hay hay ngồi chép lại:
Cuối năm, nhà ai cũng phải có be rượu cúng trên bàn thờ gia tiên, sau nữa là mời khách trong ngày Tết. Hồi ấy có quy định cấm nấu rượu của Nhà nước, quy định này được chính quyền các địa phương thực thi rất nghiêm ngặt. Nhà nào nấu rượu lậu sẽ bị tịch thu toàn bộ tang vật gồm bộ đồ lề nấu rượu và các chai rượu là sản phẩm vừa ra lò, người vi phạm bị gọi về Ủy ban xã kiểm điểm, cảnh cáo và xử phạt hành chính.
Năm ấy, rượu hiếm chỉ được phân phối có mỗi nhà nửa chai rượu mía Quốc doanh. Để có đủ đi tết bên nội, bên ngoại, cô tôi đã mua men về và tự nấu lấy. Cô khép cửa lại, nấu rượu lậu trong buồng, yên trí là sẽ trót lọt. 
Chẳng may, ma xui quỷ khiến thế nào lại có một ông người làng, vốn là một cán bộ xã, đi ngang bất ngờ rẽ vào chơi. Hôm ấy rượu lại được nước đang tong tong chảy vào chai, mùi thơm lan tỏa ra khắp nhà. Cô tôi luống cuống chưa biết ứng phó ra sao.
Vị cán bộ nọ đi khỏi thì lát sau có 2 công an (ở xóm khác) chạy đến sừng sộ:
-  Nhà chị kia, nấu rượu lậu. Chúng tôi có tin báo. Đề nghị cho kiểm tra ngay.
Cô tôi chối đây đẩy rằng không có chuyện đó, chắc các ông nhầm, không tin cứ kiểm tra thì rõ.
Họ xông vào buồng. Kỳ lạ thay không hề có một vật dụng nào có liên quan ở đấy, kể cả đến một cái chai đựng rượu. Một ông khác lấy tay xoa xoa lên mặt đất hãy còn nong nóng cứ căn vặn:
-  Chị vừa nấu rượu đây mà còn to mồm à! Tại sao đất chỗ này đang còn nóng?.
Cô tôi càng làm già:
- Hôm qua rét quá tôi đốt lửa để sưởi cho mẹ con tôi, sáng nay mới dọn thì nó còn nóng chứ làm sao.   
Đi khám xét quanh quẩn xung quanh nhà không tìm được chứng cớ nào cụ thể, 2 viên công an xóm đành phải hậm hực đánh bài chuồn. 
Thì ra khi vị cán bộ nọ đi khỏi, linh cảm báo cho cô sự chẳng lành. Cô đã dọn dẹp, cất giấu và mang toàn bộ sang cái ao phía sau nhà dìm xuống đó, rồi phủ bèo tây lấp đi. Sau khi yên hàn mới xuống vớt lên.
Cô tôi còn cho biết thêm: Cái ông cán bộ ấy, tưởng là trong sáng lắm, hóa ra tết nào ông ta cũng nấu rượu, nhưng nhờ một người em gái nhà ở cuối làng làm hộ. Sau này người em mới kể chuyện lại. Hài thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét