Hắn
người nhỏ con, gầy gò, đen đúa. Hôm đầu đến lớp, ai hắn cũng gọi bằng anh. Có
lẽ cân tất cả giầy dép, quần áo hắn cũng chưa nổi 35-40 ký lô.
Hồi
mới vào năm thứ nhất, đến tiết Thể dục của thầy Hùng, cả lớp chạy khởi động
quanh sân. Bỗng thầy chỉ vào hắn: "Cậu kia đi ra ngoài". Hắn vẫn cứ
chạy lon ton. Thầy lại chỉ vào và nói to hơn: "Tôi đã bảo rồi, cậu đi ra
ngoài". Hắn gãi đầu không hiểu làm sao thầy đuổi mình khỏi sân. Cả lớp cứ
tưởng hắn láo lếu chi đó mà bị thầy đuổi. Nhưng có người phát hiện ra hắn bị
oan:
-
Thưa thầy, bạn ấy của lớp ta.
Thầy
há mồm, trợn mắt ngạc nhiên quá đỗi, đánh rơi cả còi:
-
Sao? Sinh viên hả? Sao bé như cái kẹo vậy.
Thì
ra thầy cứ tưởng đứa con nít, trẻ trâu nào đó lẫn vô để giỡn chơi nên đuổi ra
ngoài. Nhà
hắn ở Hưng Nguyên, cách trường chừng vài chục cây số. Khoảng cách ấy chưa đủ
gần để hắn về ăn cơm nhà, nhưng cũng chưa đủ xa để hắn có thể ở lì lại trường
như bọn tôi.
Vì
thế, cứ thứ Bảy là hắn lại dớn dác tư thế chuồn. Mà chúng tôi cũng mong cho hắn
biến sớm để chỗ cơm nhà bếp bồi bổ thêm cho mấy cái miệng háu đói.
Hắn
học hành tài tử và lớt phớt kinh khủng. Nếu có bảng xếp hạng về độ "lớt
phớt" của sinh viên thì hắn thuộc loại thứ hạng cao. Hắn học ít chơi
nhiều. Thi cử với hắn chẳng là gì, hình như hắn không biết sợ.
Vậy
mà năm thứ nhất hắn phải thi lại môn Triết. Cái môn học thuộc lòng ấy lại thi
vấn đáp. Hắn bắt thăm được câu hỏi: Các cặp phạm trù trong Triết học. Hắn hoảng
vì mấy ngày vừa qua ôn thi hắn ta ôn tại nhà. Ở nhà thì đang lo Tết. Thay vì
trình bày các cặp phạm trù hắn lại nhớ sang các cặp bánh chưng.
Trả
bài xong thì hắn choáng mà thầy cũng choáng vì không biết hắn vừa nói cái gì.
Hắn
có thằng anh học bên Nga, thỉnh thoảng có thư về, hắn lại cho chúng tôi coi.
Một bữa thư anh hắn viết: "Em viết thư sang cho anh đừng ghi THÁI HUY LĨNH
nữa nhé. Bên này chữ HUY có nghĩa là xấu đấy, nó là cái của chị em……"
Từ
đấy trên những cánh thư hắn gửi sang xứ sở CCCP cho anh, thì tên của hắn được
thay thành THÁI HƯ LĨNH.
Chữ
viết của hắn thuộc loại ma chê quỷ hờn. Mấy ông bác sỹ cũng phải ngả mũ bái
phục. Bài học trên lớp hắn ghi thế quái nào mà chính hắn cũng không đọc nổi.
Bẵng đi hơn 30 năm. Vừa rồi nhờ có FB mà biết được
hắn. Dạy ở CĐ Xây dựng Sài Gòn. Có 1 vợ 2 con hay là 2 vợ 1 con tôi không nhớ
lắm vì nghe qua điện thoại. Nhìn ảnh hắn với đám bạn thực sự tôi không tin vào
mắt mình, hắn bự nhất hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét