Thấy
trên mạng có một tấm ảnh lạ. Tôi không phải là một nhà Điểu học nên không rõ
cái hành vi kia lắm. Khi còn bé chúng tôi gác tổ chim, hoặc đi phá tổ chim thì
chim mẹ, chim con chúng gọi nhau bằng những tiếng kêu la thảm thiết, thất thanh.
Lúc
ấy trí óc còn non nớt, nên mặc dù có học bài "Không nên phá tổ chim"
có nhưng câu như:
"Con
chim yêu tổ
Như
ta yêu nhà
Ai
mà phá tổ
Ai
mà phá tổ
Chim
buồn không ca"
Chúng
tôi vẫn cứ trèo cây gác tổ chim và thỉnh thoảng lên thăm xem chúng đẻ trứng
hoặc đã nở con chưa để bắt.
Xem
trên ảnh tôi đoán rằng chim mẹ đang dìu lũ chim non về tổ. Có lẽ lũ chim non
đang tập bay mà đôi cánh còn quá non nớt và yếu đuối. Hoặc
là gió to làm tổ của mẹ con chúng bị hất đổ, chim mẹ đang liều mạng để cứu con.
Những
người mẹ, người cha lo cho con mình khi thơ bé cũng vậy. Dành hết cái cực, cái
khổ kể cả cái chết để bảo vệ con.
Mà
không phải chỉ có loài người và loài chim mới có cái đức cao cả ấy. Loài cọp ăn
thịt sống nhưng chúng bảo vệ con cũng ghê gớm. Ta xem trên ti-vi phần "Thế
giới động vật" thì rõ.
Chính người ta cũng nói: "Hổ không bao giờ ăn
thịt con" ý muốn nói rằng người dù tàn bạo đến đâu thì với con mình họ
cũng phải đối xử khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét