Trang

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

BÀN NHAU LÀM ĐƯỜNG


       Xóm nhỏ có vài chục nóc nhà bàn nhau làm một con đường bê tông cho đỡ lầy lội. Tính toán sơ bộ mỗi nhà đóng 2 triệu. Khi họp bàn có 1 ông dứt khoát không làm, không nộp tiền. Không phải vì nghèo, không phải vì cái gì, mà chỉ vì ngông.
      Một người bàn: "Rào nhà ông đó lại"
     - Không được. Làm thế là phạm pháp, ai cho phép.
       Người khác bàn: "Cứ làm đến cổng nhà ông ta chừa lại đó"
       - Không được. Chả lẽ trời mưa đi đến đấy lại xắn quần lội à! Thế thì thà đừng làm còn hơn.
        Người khác nữa lại bàn: "Cứ làm. Thôi thì mỗi nhà thêm trăm bạc có đáng gì".
        - Không! Tôi không chịu được cái nước bỏ tiền, bỏ sức ra đi hầu đứa khác.
Mỗi người mỗi ý. Cuộc họp không tìm được tiếng nói chung nên giải tán. Đường không làm được và đến bây giờ vẫn chưa làm được.

       Tôi thì nghĩ như thế này các bác ạ:
       "Thôi thì ta cứ góp mỗi nhà 2 triệu. Đường trước đây ta định làm rộng 2 mét, nay ta chỉ làm 1,9 mét.
          Nhà ông đó sẽ sống trong sự khinh bỉ, nhạo báng của xóm láng giềng và liệu có sống mãi như vậy được không? Biết đâu các bác bắt tay vào làm thì ông ta nghĩ lại…
        Vả lại các bác làm để phục vụ cho 19 nhà chứ đâu phải chỉ có mình nhà ông ta"
        Nếu các bác nghĩ rộng ra vậy thì có lẽ con đường đã xong từ năm ngoái, năm kia.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét